Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

[1shot KyuMin NC-17] Khám


Khám

Tác giả: Rin Paranoid
Thể loại: đam mỹ hóa, yaoi, boylove, moment, smut, biến thái công đáng yêu thụ
Rating: NC-17
Couple: KyuMin
Disclaimer: không ai là của ta nha
Nội dung: khụ, 1 shot, đọc khắc biết
Fic biến thái ra đời bất chợt sau dây phút biến thái của ta turned on :))

Tặng Cáo Nhún m đấy, t thiệt vãi m, chạy ra chạy vào publish như điên =___=lll

Tình hình là kiến thức có hạn cộng với tưởng tượng vô biên, ai có thấy gì khuất mắc thì cứ thông cảm cho ta a, hehe
Cảnh báo nha: Này là biến thái fanfic nha =))))))
———–
Khám
“Số 137, mời bệnh nhân Jo Kyu Hyun.”
Cô y tá mặt có hơi nhíu lại, bao nhiêu nét đẹp rạng rõ của cô xem như cũng đã muốn trôi đi một phần ba. Khổ, ai bảo ngày xưa cô khờ dại đi học làm cái ngành y tá làm chi? Nhan sắc cô như vậy, thiếu điều làm thư kí tổng giám còn dư chân kìa, ai bảo hùng hùng hổ hổ bảo theo đuổi ước mơ làm y tá gì đó, rốt cuộc giờ mới nhận ra hậu quả, tuổi đời cô mới có hai mươi ba mơn mởn xinh tươi, ấy thế mà mỗi ngày đều làm việc còn hơn trâu bò. Vâng, tình hình là mới có độ mười một rưỡi trưa, chính xác là mười một giờ hai bảy phút mười ba giây tính từ lúc cô nhìn vào đồng hồ thì cô đã tay ôm danh sách bệnh nhân đi ra đi vào cái cửa này chính xác là một trăm ba mươi bảy lần ra và một trăm ba mươi sáu lần vào, tính thêm đưa cái người… ân, nhìn cũng cao ráo đẹp trai lắm, đưa người này vào nữa là thành một trăm ba bảy lần đi vào bằng số lần đi ra. Cô đưa mắt nhìn xuống hàng ghế chờ rồi lại thở dài một cái, mặt thừ ra thiếu điều từ hai ba tuổi biến thành bà cô già bốn ba. Haiz~ thời này đàn ông sống thế nào, dùng phần dưới làm công tác hàng ngày hay sao mà đi khám loại bệnh này nhiều thế không biết, đang chờ cũng tầm hơn hai trăm người đi. Haiz~ lại thở dài cái nữa, cái phòng khám thì như cái lỗ mũi mà người thì đầy hơn cái chợ lớn Seoul. Nhìn một vòng quanh phòng khám, tội nghiệp cưng, có ngày cưng sẽ chịu không nổi mà sập cho coi.
Cô y tá trẻ xoay người nhìn người đàn ông trẻ tuổi tầm hai mươi ba bằng cô thôi, cao cao tại thượng khí thế hùng hùng, đẹp trai chói lóa một cái, rốt cuộc lại tự thầm trong lòng, tự nhiên đi làm ở chỗ này làm chi để rồi ngày nào cũng gặp một đống đàn ông ngán đến tận cổ, đẹp như vầy mà chính cô cũng chẳng có tý cảm xúc. Thôi rồi, lạy ba lạy mẹ, con gái thật bất hiếu a.
Cô dẫn nam nhân đi vào trong phòng khám, đặt xuống danh sách bệnh nhân hướng nam nhân nói: “Anh ngồi xuống để tôi đo huyết áp.”
Người nam nhân một mực nghe lời ngồi xuống xoắn lên tay áo để cô y tá đo, xong rồi thì vẫn ngồi im chờ hướng dẫn. 
“Tốt lắm, anh vào bên trong kia thay đồ bệnh nhân rồi vào khám là được.”
Nam nhân gật đầu, chậm rãi bước đến chỗ phòng thay quần áo nho nhỏ. Khi nam nhân đi ra thì chỉ mặc một cái áo váy dài xuống đầu gối màu xanh nhạt của bệnh viện để lộ ra hai đôi chân dài thon thả, nhưng khổ cái… ân, lắm lông. 

Cô y tá không chút biểu tình gì, nhìn quá rồi quen, dẫn nam nhân đến mở cửa một căn phòng lớn, viết là: Phòng khám – Dr. Lee Sung Min, mời nam nhân vào. Chờ nam nhân vào rồi thì cô không còn nhiệm vụ gì nữa mà đóng cửa lại đi ra.
Cánh cửa vừa khép lại đằng sau, vị bác sĩ trẻ tuổi tầm hai mấy đó (này là không thể nói rõ, bởi vì với khuôn mặt đó thì không thể nói là hai ba hai bốn, bởi vì mấy người tự tính đi, ân, đi học tốt nghiệp là mười tám, học bác sĩ tám năm, rồi còn có mấy năm kinh nghiệm, blah blah, chưa nói đến muốn lên doctor là phải học thêm vài năm nha), nhìn có vẻ mũm mĩm, lùn lùn tầm … ân, chưa thể nói rõ chiều cao vì bác sĩ đang ngồi, tuy nhiên nếu ước lượng thì có thể nói là một mét bảy lăm, ngước lên nhìn nam nhân một cái không nói gì, sau đó đứng dậy chỉ dẫn nam nhân nằm lên giường bệnh, mà nam nhân một bên cũng thực nghe lời, chậm rãi leo lên giường bệnh nằm thẳng ngay đơ.
“Chúng ta bắt đầu.”
“Được”
“Anh có triệu chứng gì không?” Bác sĩ một bên chuẩn bị dụng cụ một bên hỏi bệnh nhân.
“Ân, hay cương đột ngột.”
“Nói rõ hơn.”
“Ân, không cần sờ không cần chạm liền cương.”
“Từ bao giờ rồi?”
“Hơn một năm.”
“Vậy sao không khám sớm?”
“Bận rộn, vả lại mỗi lần cương sau đó đều mệt muốn chết, không có sức đi khám.”
“Ân.” Vị bác sĩ gật đầu đã hiểu, “Còn triệu chứng gì nữa không?”
“Còn, bắn không hạn chế.”
“Nói rõ.”
“Ân, mỗi lần muốn làm, bắn bao nhiêu lần cũng không đủ, chỉ muốn bắn hết lần này đến lần khác.”
“Đã hiểu. Anh có ăn uống đầy đủ, sinh hoạt đúng mức hay không?”
“À, ăn uống đầy đủ, tuy phần lớn là ăn bí, uống sữa dâu vì bị vợ ép. Còn sinh hoạt, tôi thiết nghĩ là đúng mức.”
“Vậy sao? Vậy trước hết phải siêu âm.”
“Bác sĩ Lee, tôi nói, hiện tại nếu tôi nói tôi đang cương, vậy có thể siêu âm hay không?”
“Ách…” Vị bác sĩ có chút giật mình nhìn xuống vị trí đó của nam nhân liền thấy một túp lều tranh đang từ từ nhô lên ngày càng cao, mặt bác sĩ thoáng chốc đỏ lên nhưng cũng bởi vì tính chuyên nghiệp mà rất nhanh liền hạ xuống, bình tĩnh trở lại, “Không sao, vẫn có thể.”
“Ân, thực xin lỗi bác sĩ. Này giống như tôi đã nói đó, tôi đều là cương tùy thời như vậy a”, nam nhân cười cười, sau lại đặt tay lên bụng, mắt hướng lên trên trần nhà chờ đợi động tác của bác sĩ.
“Đã hiểu.” Bác sĩ ngắn gọn trả lời, đưa tay cầm chai thuốc hỗ trợ siêu âm nhớt nhớt trên tay, nhìn nam nhân hỏi: “Có thể vén lên hay không?”
“Bác sĩ cứ tự nhiên.” Nam nhân trả lời thực ngắn gọn.
Bác sĩ Lee nghe vậy thì vén vạt áo của nam nhân lên, để lộ ra một mảng nam tính đã muốn ngẩng cao ngất trời, từ trong rừng rậm nguyên sinh mà vung lên, nhìn sơ qua còn thấy khúc côn của nam nhân đang thực run rẩy lắm, còn nếu nhìn kỹ liền có thể nhìn thấy đầu đỉnh chảy ra bạch trọc trắng trắng a. Bác sĩ vẫn giữ thái độ bình thường lấy tay đem nam căn của nam nhân kéo xuống đổ lên nước siêu âm phủ đầy. Ân, chứ nếu để dựng đứng như vậy thì như thế nào làm ướt toàn bộ? Bác sĩ Lee đương nhiên hiểu.
“Xin lỗi bác sĩ, nếu như tôi cương càng lớn hoặc là tự nhiên bắn ra làm bẩn tay bác sĩ thì bác sĩ thông cảm nha.” Nam nhân cố rướn đầu lên nhìn bác sĩ, cười có chút xấu hổ, mà mặt nam nhân cũng đã có chút ửng hồng.
“Không sao, đã có bao tay y tế.”
“Ân, vậy thì tốt rồi.”
Sau khi quét nước siêu âm lên trên toàn bộ nam căn, đem nó hoàn toàn phủ trong nhầy nhụa, bác sĩ cầm lên dụng cự siêu âm quét qua quét lại trên nam căn của nam nhân, mắt hướng màn hình vi tính mà theo dõi kết quả. Tuy nhiên, cũng ngoài dự liệu, aizz~ bệnh nhân kia quả nhiên là mắc bệnh cương tùy thời a, ấy thế cho nên tay bác sĩ vừa rời đi không còn đè nó nằm xuống nữa thì nó liền nhanh chóng lại đứng lên, hiên ngang lẫm liệt, ngay cả khi bác sĩ cố gắng dùng dụng cụ siêu âm đè nó nó cũng chả chịu xuống đâu (này có lẽ là nó thích tay bác sĩ Lee đi), mà quan trọng nhất là nếu nó cứ như vậy đứng, bao nhiêu chất nhờn siêu âm đều trôi tuột hết vào rừng rậm âm u a, ấy thế sau một vài hồi vật lộn với độ kiên cường của tính khí nam nhân kia, bác sĩ rốt cuộc có chút nhíu mày lấy tay đè xuống đầu mũi nhọn, buộc nó nằm thành hàng ngang.
Siêu âm một hồi chừng mười phút, rốt cuộc cũng xong. Bác sĩ Lee đứng dậy lấy khăn giấy đưa cho nam nhân, “Anh lau là tốt rồi” còn chính mình thì quay về bàn làm việc ghi ghi chép chép.
Nam nhân cười cười, “Thực may không có bắn vào tay anh.
Bác sĩ im lặng không nói.
Nam nhân lau xong nam căn thì đứng dậy tiến đến ngồi trước bàn làm việc của bác sĩ chờ nhận kết quả.
“Ân, kết quả siêu âm mọi thứ của anh đều ổn cả, anh không có mắc bệnh gì, thực sự khỏe mạnh. Còn chứng hay cương tùy hứng kia của anh, tôi thiết nghĩ là vì tâm lý của anh thôi, anh cố kiềm chế bản thân là được. Còn có bắn nhiều lần, này cũng là nguyên nhân như trên. Nhưng mà tôi khuyên anh là nên biết tiết chế, nếu không sẽ mệt mỏi cho bộ vị của anh, sẽ thực không tốt.” Bác sĩ Lee nghiêm mặt trịnh trọng nói.
“Ân, vậy… tôi hiện tại chắc khó có thể kiềm chế nhanh được, cho nên sẽ có chút mệt mỏi cho nam căn của tôi a. Bác sĩ… có cách nào giúp tôi làm cho nó tập thể dục mỗi lần vận động mệt mỏi không?”
Bác sĩ đối với câu hỏi của nam nhân thì có chút nhíu mày, tuy nhiên vẫn là phong cách pro, bác sĩ rất nhanh bình tĩnh. “Có.”
“Vậy bác sĩ bày cho tôi a.”
“Được.” Bác sĩ nghĩ nghĩ, rốt cuộc thầm thở dài, “Anh đứng dậy kéo vạt áo lên một chút.”
Chờ nam nhân đứng lên vén vạt áo, bác sĩ di chuyển đến ngồi trên chiếc ghế bên cạnh nam nhân. Thuận tiện tầm mắt của bác sĩ liền đặt ngang phần bụng của nam nhân, còn tay chỉ cần vươn một chút liền có thể chạm tới nam căn của nam nhân.
“Tôi chỉ anh cách làm, anh phải tự nhớ lấy. Này cũng là giúp anh chống mắc bệnh nan y vùng kín.”
Bác sĩ Lee đưa tay cầm lấy nam căn nam nhân, hai ngón tay cái cùng ngón trỏ nhẹ cầm lấy côn thịt của nam nhân nhẹ nhàng xoa xoa từ đầu đến ngọn, xoay chuyển hai ngón tay sang trái rồi lại sang phải, chậm rãi. “Anh cứ làm như vậy, xoa nắn nhẹ nhàng là được.”
Thoáng chốc bàn tay bác sĩ lại cứng đờ… bởi nam căn của nam nhân từ vốn cứng nay càng cứng thêm, chỉa thẳng hướng như mũi tên nhỏ tiến đến hồng tâm, càng ngày càng phồng lớn.
“Ách, thật xin lỗi bác sĩ.” Nam nhân xấu hổ gãi đầu cười cười nói, “Tôi sẽ kiềm chế, bác sĩ cứ tiếp tục đi.”
Bác sĩ Lee khụ khụ vài cái, rốt cuộc cũng tiếp tục. Theo lệ thường thì là lấy bàn tay áp đè côn thịt áp vào bụng, tay còn lại sẽ dễ mát-xa hai tiểu cầu, tuy nhiên trong trường hợp nam nhân đang cương cứng này… ân, tạo điều kiện thuận lợi cho bác sĩ Lee không cần phải làm động tác đè côn thịt mà vẫn có thể xoa nắm tiểu cầu.
“Anh cứ làm như vậy là được.”
“Ân….”
Lúc bác sĩ nhìn lên thì thấy nam nhân đã người đầy mồ hôi giống như đang khổ cực chịu đựng lắm vậy, rốt cuộc bác sĩ lại … lương y như từ mẫu, cho nên đứng dậy nhìn nam nhân, thở dài một cái. “Anh hay là vào nhà vệ sinh xử lý đi rồi hẳn ra khám tiếp”, nói xong rồi xoay lưng quay đi.
Nam nhân nhanh chóng bắt lấy tay bác sĩ Lee, cười gượng: “Ân, hay là bác sĩ giúp tôi đi.”
Từ cười gượng liền chuyển thành cười xảo, giống như sói đói gặp thỏ non không bằng. Nam nhân một tay thon gầy nhưng hữu lực kéo bác sĩ Lee mũm mĩm đem ôm vào trong lồng ngực mình, mặc kệ bác sĩ Lee giãy dụa thế nào cũng không chịu buông, cường bạo áp môi lên đôi môi vểnh vểnh mê người của bác sĩ Lee. Giải khai hai cánh môi, từ từ tiến quân vào khai phá vòm miệng bác sĩ Lee, liếm lộng toàn bộ, đem chất nhầy từ trong miệng bác sĩ Lee mút ra đến khô khốc, đem đầu lưỡi mềm nhuận kia thành que kem ngọt mà mút lấy, cũng thuận tiện mút ra tiếng rên rỉ i a của bác sĩ Lee. Nam nhân quả đúng là hôn điêu luyện, chỉ trong chốc lát bác sĩ Lee liền từ kháng cự chuyển thành mềm oặt trong người nam nhân.
“Hộc…. hộc…. Tôi… tôi nói…. anh, anh chính là… là ….. cường ……cường bạo bác….bác sĩ….hộc….” Bác sĩ Lee khó khăn thở dốc rặn từng từ. Aizz~ ai bảo bác sĩ Lee chống không lại ác ma làm chi chứ. Cũng thật không hiểu bác sĩ Lee tại sao lại kháng cự không nổi người kia nha, hay là…. ách, chắc là không phải đi.
“Ách, tôi cường bạo bác sĩ Lee sao? Thôi, cũng đã lỡ mang tiếng, tôi đây liền làm tới bến nha bác sĩ Lee.” Nam nhân mặt dày không chịu hối lỗi mà còn thêm cười quỷ dị nhìn bác sĩ Lee, rốt cuộc đem ôm bác sĩ Lee đặt lên trên giường khám bệnh, mà bác sĩ Lee không hiểu ma xui quỷ khiến gì mà rã rời tay chân, không một chút chống cự mà nghe lời nam nhân a.
“Thật xin lỗi bác sĩ, tại tôi mắc bệnh cương tùy thời a.”
“Tại anh không biết kiềm chế.”
“Tôi có a, nhưng mà không được. Gặp hắn là tôi liền cương a.”
Bác sĩ Lee đỏ mặt không nói.
“Anh mà cứ như vậy liền có ngày chết vì tinh trùng tràn não cho xem.”
“Ách, bác sĩ nhớ giúp tôi nha. Tôi không muốn chết đâu, tôi còn muốn bính hắn vạn lần ngàn lần a.”
Bác sĩ lại tiếp tục đỏ mặt xấu hổ.
“Tôi nói bác sĩ nghe, trong này không có cách âm tốt, bác sĩ đừng kêu to, y tá xinh đẹp bên ngoài sẽ nghe thấy đó.”
Không cần nam nhân nói, nữ nhân bên ngoài cũng đã muốn chảy nước miếng đổ máu mũi áp tai lắng nghe động tĩnh ở tại cửa rồi. Lay chúa Jesus, nàng chính là đam mỹ lang a. Mà chuyện này… khụ, xảy ra như cơm bữa, cô đã vốn quen, tuy nhiên vẫn là … vẫn khó kiềm chế đổ máu.
Bác sĩ Lee vẫn là tiếp tục xấu hổ, “Sẽ không kêu lớn.”
“Nhưng mà tôi thực muốn nghe tiếng bác sĩ rên rỉ dưới thân tôi nha. Chắc là rất mê người đi.”
“Không cần nói.”
“Tôi thực không biết mà.”
“Bác sĩ Lee, tôi bắt đầu được không?”
Không có ai trả lời. Này là… bác sĩ Lee bị chích thuốc mê sao?
“Ngoan.” nam nhân hôn nhẹ lên trán bác sĩ Lee một cái, bắt đầu cởi áo bác sĩ Lee, từ áo blouse cho đến áo sơ mi chỉnh tề, rồi dây lưng, rồi quần tây, rồi quần đùi, ngay cả quần tam giác nam nhân cũng không chừa. Rốt cuộc bác sĩ Lee trở thành con cá trần trụi nằm trên thớt. Trong nhiệt độ máy lạnh chạy vù vù bảy mươi hai độ F, làn da trần trụi không chút che chắn của bác sĩ Lee liền ửng đỏ lên, nhìn vào thập phần mê người, mà bác sĩ Lee thì xấu hổ vô cùng không dám nhìn thẳng nam nhân.
“Như thế nào nếu ngày mai trên báo sẽ có tin bác sĩ Lee Sung Min bị bệnh nhân cường bạo ngay trong phòng khám, này hẳn là nóng hổi luôn đi?”
“Không cần nói bậy!” Bác sĩ Lee hai tay che mặt xấu hổ.
Nam nhân cúi đầu hôn lên môi bác sĩ Lee, sau lại từ từ di dời khắp mặt bác sĩ Lee, đem hết nước bọt của mình quét một vòng ẩm ướt lên khuôn mặt nhuận nhuận hồng hồng của bác sĩ Lee, từ từ trượt suống gặm mút trên cổ rồi đến xương quai xanh, hòa cùng âm thanh nhẹ nhẹ rên rỉ kiềm chế vọt ra từ đôi môi hồng chúm chiếm xinh đẹp trên gương mặt búp bê hảo muốn khi dễ.
“Ân….” Bác sĩ Lee bản năng lấy tay ôm lấy đầu nam nhân có chút đẩy ra mà như không đẩy khi nam nhân bắt đầu gặm nhắm hai đôi hồng nhũ nâu nâu tròn tròn, mà cũng bởi vì thân hình bác sĩ Lee mũm mĩm mà nó mềm mềm, gặm nhắm hôn lên hảo sướng người.
Nam nhân từ từ đưa tay nắm lấy côn thịt tròn tròn xinh xắn như chủ nhân của nó, mân mê: “Bác sĩ Lee, bác sĩ thấy tôi mát-xa cho bác sĩ có đúng cách hay không a? Thấy tôi có giỏi không?”
Bác sĩ Lee mặt hồng như quả cà chua hòa cùng làn mồ hôi toát ra vì bị nam nhân đùa giỡn, “Ân….ân…. rất tốt…. rất thích….”
“Phải không?” Nam nhân nhíu mắt nhìn bác sĩ Lee, lức đạo trong tay lại càng thêm nhanh thêm mạnh.
“Ân, chậm… chậm….. sẽ bị đau… a…”
Bác sĩ Lee thoáng chốc theo động tác của nam nhân mà ôm lấy đầu nam nhân, ép môi mình lên môi nam nhân, cũng thuận thế đem hai chân kẹp vòng eo của nam nhân lại, không nói nhưng cũng đủ biết bác sĩ Lee hiện tại rất muốn nam nhân. Thoáng chốc, bác sĩ Lee cũng lần đầu tiên trong ngày bắn ra trong tay nam nhân.
“Tôi nói bác sĩ Lee nghe, có phải hay không bệnh nhân nào gặp bác sĩ Lee cũng muốn bác sĩ Lee dạy hắn mát xa nam căn.”
“Ân…. ân….” Không phải là trả lời đâu mà là rên đó.
Nam nhân bỗng nhiên mặt mày nhíu chặt căng cứng, hung hắng nâng mông bác sĩ Lee, đem chất nhờn siêu âm đổ lên tay phủ lên côn thịt của mình, cũng đồng thời bôi lên nhị hoa hồng nhuận của bác sĩ Lee, mạnh mẽ đâm vào.
“Ân…. nhẹ…. nhẹ thôi……”
Bác sĩ Lee ngửa đầu ra sau, theo động tác luật động mạnh mẽ của nam nhân mà lắc lư cơ thể, miệng không khỏi phát ra tiếng rên khe khẽ đầy tính kiềm chế sợ người nghe thấy.
Day dưa day dưa, lại tái day dưa…
….
“Ân, sao bệnh nhân đợt này vào lâu vậy a, đã hơn cả tiếng đồng hồ rồi. Không phải là hắn bị bệnh lây đường tình dục làm bác sĩ Lee khó chữa đấy chớ?” Một bác hơi cụ hỏi.
“Đúng vậy, mọi lần khám thấy nhanh lắm mà.” Một nam nhân tầm hai lăm lại nói.
Xôn xao xôn xao.
“Các anh các bác a, đã tới giờ nghỉ trưa rồi, các anh các bác đi ăn trưa đi, một rưỡi hẳn quay lại a.” Cô y tá mặt mũi nhợt nhạt vì mất máu cùng mất nước mà tiều tụy vài phần ra khuyên bảo. Ân, cô cũng cần phải đi tiếp máu.
“Aizz~ làm bác sĩ thật khổ, tới giờ ăn mà còn không được nghỉ ngơi a…”
“Đúng đúng, tôi đây liền không cho con tôi đi làm bác sĩ.”
…..
“Ân…. ân…. Kyu….. không, không chịu…..không chịu nổi….. ân….a…” Bác sĩ Lee mệt mỏi thở dốc không ngừng cầu xin nam nhân.
“Không được chạm vào nam căn của nam nhân, biết chưa?” Này là ăn giấm chua thôi, chứ này là nghề nghiệp của người yêu nam nhân nha, nếu không cho chạm thì, thôi bác sĩ Lee bỏ nghề đi.
“Ân…. chậm thôi….”
“Không được dạy mát xa nam căn cho nam nhân, nếu có chỉ cần đứng hướng dẫn, không cần phải tự tay mình làm cho người ta, nghe chưa?” Cái thứ gọi là dạy mát-xa này chính là làm tình gián tiếp a, cứ nghĩ đến mỗi ngày cục cưng đều cùng người ta làm như vậy, nam nhân liền máu nóng dồn lên đầu.
“Ân, ân……. Kyu…. dừng lại đi….. a…..”
“Chờ em bắn hết đợt này đã!” tăng thêm luật động.
“A…..a…..” Bác sĩ Lee không thể nói gì trừ  a và a.
Một dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào người bác sĩ Lee, mà bác sĩ Lee đã sớm bắn cạn kiệt không còn đạn để nạp bắn, cho nên không bắn. Ân, quả nhiên nam nhân này mắc bệnh bắn cuồng.
Nam nhân rút ra nam căn vẫn còn có chút ‘muốn bắn thêm’, hôn nhẹ lên vầng trán bác sĩ Lee, “Cục cưng, em mang anh đi tắm, chiều em thay anh làm việc”. Nam nhân nhìn bác sĩ Lee đầy yêu thương, ôm bác sĩ Lee đã sớm chịu không nổi đợt bắn cuối cùng của nam nhân mà bỏ mạng nơi xa trường, ách, là hồn đi dạo trong chốc lát nơi xa trường, sau đó đặt bác sĩ Lee lên giường nghỉ trong phòng riêng của bác sĩ.
Nam nhân ngồi ngắm bác sĩ Lee một chút, ánh mắt đầy tình yêu và tình yêu, duy chỉ có tình yêu dâng trào. “Min, em yêu anh lắm, có biết không?”
“Ân…” Bác sĩ Lee từ trong giấc ngủ không biết mơ thấy gì mà nở nụ cười, thuận miệng ân một tiếng. Này có phải hay không là tâm ý tương thông a.
Sau đó, các bệnh nhân khác lúc đi vào đều ngỡ ngàng, “Bác sĩ Lee đi rồi? Aizz~, lần sau phải đến sớm xếp hàng lấy số vào buổi sáng a. Nhìn bác sĩ Lee thật hảo đã mắt lắm nha~” rồi lại mơ mơ rời đi.
Nam nhân, nay là người cao cao tại thượng dáng người thon dài đang mặc áo blouse trắng bắt chéo chân ngồi trên chiếc ghế xoay nhăn mặt nhíu mày, “Cái bọn nam nhân này, cục cưng của tôi tới lượt mấy người đụng sao.”
Thế là, ách, bác sĩ Jo nổi điên, bệnh nhân về sau đều bị dọa chết bởi lời cảnh báo các loại bệnh vùng tình dục a.
Chọc đến bác sĩ Jo đây, chỉ có thể chết thôi – cô y tác tàn tạ thở dài.
Khoan, đã nói qua chưa đây chính là phòng khám dành cho đàn ông a, haha.
End.