Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

[1shot] Chuyện tình yêu của tôi [SungMin version]

Tác giả: Rin_Paranoid
Thể loại: ấm áp, nhẹ nhàng
Cặp đôi: KyuMin, một chút HaeHyuk
Mức Rating: PG-13
Note: Cái này theo ta thì là có chút cọp 'đoạn văn' của người ta, mà chính xác là ở trong mục 'tuyển tập những mẫu chuyện ngắn đầy ý nghĩa p3' trong thukho.wordpress.com. Thế cho nên, cái này có thể cho là đạo văn không ha? Này ta không rõ, chỉ là sau khi đọc xong truyện trong thukho.wp, ta ngay sau một đêm mất ngủ liền nghĩ ra, và thế là kiềm lòng không đặng mà viết ra thôi ^^~ xin lỗi chủ nhân thukho.wp nhé, nếu nàng không đồng ý cho ta cọp văn một chút thì nói ta, ta sẽ khóa lại shot này a.

---------


Tôi và cậu gặp nhau cũng đã thật lâu lắm rồi.

Ngày đó, tôi một thân mặc bộ quần áo mẫu giáo màu hồng phấn ngồi chơi xây lâu đài cát trong ‘vườn của bé’ – một công viên nho nhỏ của khu dân cư dành cho trẻ nhỏ. Nói về bộ đồng phục mẫu giáo của tôi, lại phải thật đầy cảm kích đến cô giáo trẻ mới ra trường kia quả thật rất sáng tạo đã thiết kế ra bộ đồng phục này, con trai con gái mặc vào cũng đều cho ra một dạng. Toàn bộ đồng phục đều mang một màu hồng phấn nhàn nhạt đặc trưng của con gái, chiếc áo rộng xòe dài xuống tận giữa bắp đùi, cái này chính cô giáo bảo là cho trẻ con dễ dàng nô đùa, mặc áo chật thật rất khó thoát mồ hôi. Đúng vậy, tôi lúc đó đối với bộ đồng phục này là cực kì ưa thích, mặc dù tôi chính thực là một thằng con trai.

Lâu đài cát của tôi đã xây gần xong một nửa. Tôi chậm rãi đưa bàn tay nhỏ nhắn cầm chiếc xẻng đồ chơi hốt cát vào trong xô nhỏ, cố gắng dùng chút lực yếu ớt của mình mà đè chặt cát xuống để mà còn ụp xuống xây tiếp tòa lâu đài mơ ước của tôi.

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011

Chuyện tình tuổi ấu thơ [2] - End


2.

Chuyện đêm hôm đó, rốt cuộc cha mẹ vẫn là không ai hay biết, chỉ có con trẻ trong cuộc mới biết được tường tận. Hai đứa bé trai ngồi chơi thật vui bên chiếc xu đu nho nhỏ trong công viên dành cho trẻ nhỏ, hết cười lại nói, hết nói lại nhìn nhau, hết nhìn nhau rồi thì rốt cuộc chịu không được mà hôn môi, hôn xong rồi lại cười, và cứ như thế tuần hoàn luẩn quẩn, mãi cho đến khi bé trai đáng yêu không thể nào kháng cự lại cơn buồn ngủ ập đến, hé miệng ngáp dài một tiếng thì cậu trai mới dừng lại tay đưa đu, nhìn tràn ngập yêu thương vào bé trai:

“Minnie, về thôi!”

Cậu trai thì thông minh lanh lợi rồi, lên trường dù có ngủ gật gù thì bài vở vẫn cứ gọn ghẽ dễ xơi như xơi thịt đùi gà, nhưng còn bé trai kia thì không phải. Bé là người học đúng lớp theo đúng tuổi, đầu óc cũng không phải thuộc dạng trời sinh đã giỏi, thế cho nên đi học là phải ngoan, phải chăm, phải cố gắng nỗ lực hết mình thì may ra mới có cơ hội được học sinh giỏi mà làm cho cha mẹ vui lòng, đền ơn nuôi nấng suốt tám năm qua, chứ nếu không chắc chắn cha mẹ sẽ khóc thành đám tang. Mà tuổi chừng này chính là tuổi để ăn để ngủ chứ đâu phải tuổi để thức khuya dậy sớm bàn chuyện tương lai, vì thế giấc ngủ là rất cần thiết cho bé trai, vậy thì sớm về nhà để cho bé ngủ, mặc dù trong lòng cậu trai thực không muốn, nhưng mà chẳng còn cách nào khác, cậu không muốn hại bé trai ngày mai vì ngủ gật trong lớp mà bị thầy cô tét mông tròn đâu nha.

Lại nói, chứ cậu trai ngủ trong lớp thì không bị tét mông à? Câu trả lời thực đơn giản, như thế nào có thể tét mông cậu? Thầy cô còn phải nể cậu một bậc chứ nói chi là…

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

Chuyện tình tuổi ấu thơ [1]

Tác giả: Rin_Paranoid
Thể loại: pink lả chả, moment
Mức rating: PG-13
Cặp đôi: KyuMin
Độ dài: twoshots
Disclaimer: không ai trong fic là của ta
Lịch post:
[1] 2/8/2011
[2] 3/8/2011
Ý tưởng dựa trên video: Youtube sẽ được cập nhật ở shot thứ 2
Cảm ơn: Cáo Nhún đã send cho cái vid, mặc dù mi chửi bậy ta, dọa ta không ngừng = =ll
---------

1.



“A~” 

Một cái mông tròn tròn vểnh vểnh nhô ra khỏi ban công tầng hai của một căn nhà ở khu chung cư, tiếp theo là một thân cảnh con nít bụ bẫm mũm mĩm từ từ di chuyển thực chậm, thực cẩn trọng theo sợi dây làm từ quần ảo gút lại thành dây, một đầu buộc vào một thanh trụ của hàng rào ban công, buông thõng xuống mặt đất. Nhìn xem nhìn xem, đây là con cái nhà ai mà vào giữa đêm giữa hôm như thế này lại trèo lầu trốn ra khỏi nhà như vậy? Mà nhìn vào đứa nhỏ này xem chừng cũng chỉ mới bốn năm tuổi đầu, nói trốn nhà đi bụi thì cũng không đúng, vậy rốt cuộc là bé trai này muốn làm cái gì a?

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

Chờ [10]

10.

Kể từ cái ngày bé Mẫn nhi nhỡ dại mà đi ôm ấp đứa con gái độc nhất vô nhị của lão nghĩa phụ hiện tại kia của bé thì phiền phức cứ như thế mà nhân đôi đổ ập lên đầu bé, thật hảo tội nghiệp! Chuyện là, sau ngày đó, Thiện Khuê ngay cả con đỉa còn thua nàng, nàng bám Mẫn nhi như keo dính chuột gỡ hoài không ra, mọi lúc mọi nơi đều dính chặt với Mẫn nhi đáng yêu nhưng cũng đáng thương kia, từ lúc mới mở mắt đã thấy hình ảnh nàng ịnh trước mặt cho đến ngay cả thời gian Mẫn nhi đi nhà xí nàng cũng không tha. Ách, này là bảo nàng ta ngay cả lúc Mẫn nhi đi nhà xí cũng vào đứng ngó cùng ngửi sao? Nàng bệnh chắc? Không phải nha, đừng có hiểu nhầm, nàng lúc đó chính là ngồi trước cửa nhà xí tự chơi với bàn tay với tóc của mình giết thời gian chờ Mẫn nhi hành sự xong đi ra thì lại bắt đầu dính vào thôi. Đã thử hỏi nàng, bám như vậy không mệt sao? Nàng đã trả lời như sau: Đi theo trượng phu của mình là chuyện phận nữ nhi phải làm, như thế nào lại bảo mệt? Nói xong còn khuyến mãi thêm một cái đá lông nheo, hảo rợn người a. Không những Mẫn nhi phải chịu đựng nàng mà còn phải thêm cái gánh gồng cha mẹ vợ tương lai. Vâng, lão vương gia đã quên nhiệm vụ của mình, đem niềm vui tưởng bở con gái có chỗ gửi gắm kia làm lác mắt ra, cho nên trí nhớ lão tạm thời cho vào sọt chờ ngày sọt lủng thì nhớ lại. Hai vợ chồng lão vương gia cứ ngày đêm chăm sóc cho con rể tương lai, hết cười lại dùng giọng nói nhão nhão hảo buồn nôn kia ra dọa bé, làm bé thực hận mình không thể tàng hình đi cho rồi. Ông trời là muốn đày đọa bé hay sao?