Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Dỗi

Cánh cửa phòng mạnh mẽ đóng sập vào, khóa cũng đã tra luôn vào ổ, bất kể người nào cũng chẳng thể bước chân vô. Hai thân ảnh cứ dính chặt lất nhau quấn quýt, cuồng nhiệt đứng hôn môi. Bàn tay của chàng trai trẻ cao ráo nhưng hơi gầy ma quái từ từ trượt xuống dòng cúc áo của chàng trai kia, từ từ mở bung từng chiếc một, vạch ra bộ ngực trần màu trắng sữa cùng hai chấm hồng ngây ngô, tựa hoa tươi chớm nở. Chiếc áo bị vứt đi, bàn tay cũng như vậy mê man chà sát, quấn lấy làn da mềm mại, trượt nhẹ xuống đường cong của phần eo, rồi lại đưa lên ngay cổ, còn có chơi đùa cùng hai đầu nhũ đáng yêu, xoa nắn, cũng đã muốn cương cứng lên luôn rồi.
Chàng trai có chút hơi mũm mĩm, đáng yêu vô cùng, thẹn thùng đỏ mặt mà đẩy bàn tay người kia ra, nhẹ nhàng nói trong thở dốc, bởi vì bị hôn cùng đã muốn mụ mị chân tay, quên luôn cả thở:
“Hyunnie làm gì?”  

“Muốn làm tình cùng hyung!” Cậu trai cao gầy không chút ngại ngùng mà nói thẳng ra, làm cho mặt chàng trai kia càng đỏ thêm lợi hạn vạn lần.
“Sang tìm Wonnie mà làm!” Anh đẩy cậu ra xa, mặt cũng là có chút giận dỗi. Lại chỉ thấy cậu bụm miệng cười, khẽ cúi xuống sát xuống bên tai của anh mà nói nhỏ:
“Là hyung đang ghen à?”
Hơi ấm từ cậu cứ phả vào tai anh, làm anh bỗng nhiên rùng người, run rẩy, bộ phận bên dưới kia cũng đã muốn không nghe lời mà ngẩng đầu lên cao.
Thật mất mặt quá!
Phải, là anh ghen. Cậu tại sao khi lên trên sân khấu lại quấn quýt với SiWon một mực không rời, còn có hành động ôm nhau đến thắm thiết? Trong khi đó anh đứng bên này lặng lẽ nhìn sang, cậu một chút cũng chẳng thèm để ý. Fans trên mạng vẫn thường thắc mắc, tại sao bây giờ tìm một chút khoảnh khắc của KyuMin lại không ra, chỉ tìm ra WonKyu là lẽ đạo lý gì. Fans bức xúc, anh càng bức xúc hơn gấp bội. Anh vẫn biết dù chỉ là Fan Service, nhưng mà có cần phải tỏ ra thực chất đến như vậy luôn hay không?
Anh thập phần không thể thích ứng được.
Nhưng mà anh vẫn là luôn thắc mắc, nếu cậu sát cánh bên anh, sẽ được lên chức làm công, nhưng mà nếu đứng bên cạnh SiWon cậu chỉ được fan gọi một tiếng làm thụ. Làm công chẳng phải tốt hơn, cậu sao cứ muốn mình được gọi bằng thụ mà dính víu đến SiWon?
Cậu nhìn anh đang chìm vào trong đống suy nghĩ ghen tuông của chính mình, cũng liền cười nhẹ mà nói một câu, đặt tay anh lên ngực trái của mình mà nói:
“Trong tim này chỉ có Lee Sung Min, còn trên sân khấu cùng người ta cũng chỉ là giả dối, một chút cũng chẳng thật.”
Lại còn nói thêm, sẵn tiện tiến đến bên cạnh anh, đưa tay ôm chặt lấy anh vào lòng: “Nhưng mà anh ghen đến như vậy, em lại cảm thấy thập phần vui sướng bên trong.”
Nói xong rồi, cũng chẳng thèm xin phép mà cúi đầu xuống chiếm lấy đôi môi vì đang dỗi mà có chút chề ra đáng yêu vô cùng. Cậu đưa đầu lưỡi mình vươn vào tận sâu bên trong khoang miệng anh, tha hồ khám phá, tha hồ mà liếm láp không ngừng, lại chẳng để anh có cơ hội mà hô hấp. Cậu mút lấy đầu môi dưới của anh, không hiểu sao lại cảm thấy thứ này thật ngọt, thật mềm mại vô cùng, chẳng thể nào buông ra.
Anh run rẩy, vang lên vài tiếng “ưm …. Ưm…” tựa như van xin buông tha cho môi anh đi. Cậu sẽ buông, nhưng mà vẫn là chưa phải lúc. Cậu lại bắt đầu đưa bàn tay xảo trá của mình lên mà sờ soạng trên thân thể anh. Cậu tiến bước, còn anh lại thoái lui, từ từ ngã lưng lên chiếc giường rộng màu trắng.
Chiếc quần bò màu trắng mặc trên người anh cũng đã được cậu cởi ra. Hiện tại, một chút mảnh vải che thân cũng chẳng có, toàn cơ thể trần trụi lộ ra trước mặt cậu. Nơi ấy, ngẩn lên cũng càng cao thêm không ít…
Cậu từ khi nào cũng đã cởi hết quần áo của chính mình, trần trụi cùng anh.
Cậu cuối cùng cũng buông tha môi anh, để cho anh được cơ hội mà thở dốc, hấp lấy luồng không khí mới mẻ mà nãy giờ chính mình đã thiếu thốn lắm rồi. Cậu di chuyển nụ hôn của mình trượt dần xuống phía dưới. Trên làn da trắng trẻo ấy, cậu thi nhau mà liếm láp lấy, mút lấy vang lên tiếng chụt, còn để lại hang vạn dấu hồng ngân ngay sau đó.
Cậu thiết nghĩ, với số bằng chứng trên cơ thể này của anh, liệu ngày mai anh có còn dám bước ra đường? Nhưng mà đó cũng chỉ là nghĩ, cậu nhất quyết sẽ chẳng buông tha.
Cậu dừng lại nơi đầu nhũ, nhẹ nhàng mở miệng ngậm vào, đưa lưỡi mình chà lên nơi đó, lại cảm nhận thấy cơ thể anh bỗng chốc lại run lên, mở miệng gọi tên cậu không ngừng: “Hyunnie,… không được…” Cậu không báo trước mà hút vào một cái thật mạnh, rồi lại đưa răng ra cắn một cái, để lại không ít dấu vết xung quanh đầu nhũ, nhìn vào cứ ngỡ như mấy dấu vết đó như hàng rào bảo vệ tử cấm thành.
Anh lại lần nữa vang lên tiếng rên rỉ đau đớn, nhưng mà với cậu, đó lại chính là gọi mời thưởng thức thêm.
Cậu đưa mắt nhìn toàn thân thể anh, còn anh thì lại gần như mệt mỏi mà nằm chẳng chút đề phòng. Cậu cầm lấy tính khí đã nhướng cao đầu của anh, bắt đầu xoa nắn, làm cho anh run rẩy mà đưa hai tay ôm lất bờ vai cậu, nhắm chặt mắt lại mà cảm nhận luồng khoái cảm đang dâng.
“Hyunnie…”
Cậu theo quy luật xoa bóp phần thân tính khí, lại vươn ngón tay trỏ chơi đùa mân mê cùng đỉnh đầu nhạy cảm, thỉnh thoảng lại nhẹ bóp một cái để cho người ở phía dưới thân mình kia không khỏi oằn người, vang tiếng cầu xin. Mà mỗi lần như thế, cậu lại cười đến sảng khoái, cúi xuống chiếm cứ đôi môi kia, coi như là nói: “Nếu muốn em buông tha, thì hyung cần phải trả giá cho em gấp đôi, có biết hay không?”
Đã đến mức cực hạn, anh cần phải giải thoát tất cả. Anh chuẩn bị cong người, run rẩy dồn hết sức vào phần hạ thân, chuẩn bị đến bước cuối cùng thì cậu lại đưa tay ép chặt lại nơi đỉnh đầu, một chút cũng chẳng buông. Anh giọng đầy thống khổ van xin:
“Hyunnie….Làm gì? Thả… Thả ra, hyung phải bắn….. A…”
Bị dồn nén làm cho cả người đem đến cảm giác hết sức khó chịu, lại vô cùng bức bối. Vật dưới kia nằm trong tay cậu cũng đã muốn cương máu chuyển sang một  màu tím bầm, gân máu nổi lên. Cậu lại chẳng nghe anh van nài, chỉ là cười rồi vươn tay đến nơi đầu tủ, rút ra một sợ ruy băng màu hồng nhạt, thắt nơ lại ở phần tính khí của anh. Cậu nhìn tác phẩm của mình, cười một cái hả dạ, mặc kệ cho anh đang bị cơn thống khổ hành hạ đến không chịu nổi.
“Hyung nhìn xem, quả thật rất đẹp.”
“Hyunnie, hyung phải…..”
“À…..” Cậu lại lần nữa khẽ cười, đưa tay đặt đến nơi tiểu hậu huyệt của anh, “Hai chúng ta vẫn là nên cùng ra một lượt”, còn nháy mắt một cái thật kêu.
Nơi cậu mới vừa chạm tay vào, bỗng chốc lại trở nên ngứa ngáy không dừng, tựa như muốn kêu gọi vật gì đó đặt vào sâu tận bên trong. Mồ hôi đã chảy ra thấm ướt hết một mảng ga giường, trên trán cũng vì kiềm ném phía hạ thân, mà căng lại, mồ hôi tuôn xối xả không ít.
Cậu nhìn anh như vậy lại cảm thấy đau lòng, đưa tay lau đi tầng mồ hôi vươn trên mặt anh, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, nói là: “hyung ráng chịu đựng thêm một chút, sẽ nhanh thôi.”
Cậu nhanh chóng lấy ra tuýp dầu bôi trơn ở đầu giường, xoa vào trong tính khí của mình, lại đặt vào trước hậu huyệt, nhìn mặt anh mà nói: “Em vào nhé!”
Cậu bắt đầu đẩy đưa hông mình, từ từ chậm rãi, tựa như sợ làm đau người phía dưới. Cảm giác mát lạnh của dầu bôi trơn làm anh bỗng chút mặt mày đờ đẫn, tựa như có gì đó luồn vào tận trong não, chiếm cứ lấy. Bức bối vì hạ thân dưới bị kiềm chế, nay còn có thêm khoái cảm dần dần len lỏi nơi tiểu hậu huyệt làm anh tựa như đầu óc mụ mị, chẳng thể nghĩ thông suốt chuyện gì. Anh run rẩy khắp thân mình, miệng không ngừng vang lên tiếng rên rỉ đến mê muội, hai tay không những thế mà còn ôm lấy bả vai cậu chặt hơn, tựa như dính lại với nhau làm một:
“Hyunnie, nhanh lên…. Hyung chịu không nổi….”
Cậu cảm thấy tính khí mình bị kẹp chặt lấy, khoái cảm dâng trào lên tận não, chiếm lấy thân thể cậu không ngừng. Tính khí cậu hiện tại cũng đã căng cứng đến không chịu nổi, nhưng mà vẫn là chưa phải lúc để thoát ra. Cậu cần phải cho anh cảm giác vui sướng đến cực điểm, không thể dễ dàng từ bỏ ra nhanh như vậy được.
Anh thấy cậu đúng là tăng lên tốc độ, nhưng mà lại vẫn chưa nhanh đến độ mà anh mong muốn, liền ngay trong một phút trở mình, anh đã đặt cậu xuống phía dưới, còn chính mình là ngồi lên phía trên.
Hai người họ vẫn hợp lại làm một, một chút cũng chưa rời ra.
Trong khi cậu trừng lớn mắt nhìn anh tỏ vẻ đầy ngạc nhiên, thì anh lại ánh mắt tựa như mơ hồ, nhưng cũng là khẽ nở nụ cười làm cậu tựa như chẳng thể thốt lên thành lời. Anh như vậy đến mê người, như vậy quyết rũ, cậu quả thực không thể nào kiềm chế ý nghĩ muốn chiếm lấy anh.
“Hyung không chịu nổi….” Anh khổ sở mà nói, tự mình ngồi trên thân cậu đẩy đưa lên xuống, để cho tính khí kia của cậu ngày càng chôn sâu vào cơ thể mình hơn, lại cũng thêm tốc độ mà mình mong muốn.
Cậu thấy anh thế này cũng chính  là lần đầu, tự mình đẩy đưa thân thể để làm tình cùng cậu mà chẳng cần cậu dẫn dắt. Minnie của cậu, từ khi nào lại trở nên bạo dạn đến như thế? Nhưng mà trong lòng lại thập phần vui sướng, chẳng hiểu vì sao. Cậu đưa tay cầm lấy hai bên eo của anh, giúp anh luân động.
Bỗng chốc cả người anh run rẩy đến đỉnh điểm, còn có ánh mắt đờ đẫn khép hờ nhìn vô thần, tựa như là có một luồng điện chạy dọc sống lưng. Cậu biết, cậu đã đem đến cho anh khoái cảm tận cùng. Mà cậu ở bên trong anh, cũng đã muốn cương cứng cực độ, chịu đựng không nổi. Cả thân thể cậu cùng anh thấm đẫm mồ hôi. Mồ hôi trên mái tóc anh nhẹ chảy xuống, hòa với những giọt mồ hôi trên bụng cậu lại làm một, cùng nhau lăn nhẹ. Cậu cùng anh kịch liệt thở dốc…
Cậu đưa tay tháo lấy sợi ruy băng đang buộc nơi kia, cười cùng anh, bảo rằng: “chúng ta cùng ra một lượt.”
Anh cầm lấy tính khí dựng đứng của mình, nhắm chặt mắt, thẳng người bắn xuống bụng của cậu, còn cậu cũng nhanh chóng cong người bắn vào sâu tận trong cơ thể anh. Dòng nhiệt lưu nóng bỏng cứ như vậy chảy vào trong cơ thể, làm anh cảm thấy có một cảm giác tràn ngập hạnh phúc trào dâng…
Anh ngã nhẹ xuống bụng cậu, hít thở mạnh, lại gác đầu lên bờ ngực trái của cậu, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên làn da đó: “Hyung yêu em…”, giọng nói yếu ớt nhưng vô cùng thành thật.
“Em cũng vậy…”
Nhưng mà chỉ sau vài phút cậu lại đẩy anh nằm xuống phía dưới, làm anh đang mệt mỏi cũng phải mở to mắt ra mà nhìn. Cậu đưa đầu lưỡi liếm lấy tinh dịch anh vừa bắn ra khi nãy trên bụng mình, nay vì anh nằm đè xuống mà dính len lỏi trên khắp bờ ngực cùng bụng anh, cười mà nói: “Này rất ngon, không thể phí…”
Anh bỗng chốc dỏ mặt, nhưng cũng chẳng còn sức để đẩy cậu ra, nói lớn: “Sói dê!”
Tính khí của người nào đó còn chon sâu trên cơ thể anh, bỗng nhiên lần nữa lại căng cứng…