Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Muốn anh chủ động - End

1.      
Sau vài ngày đi công diễn vất vả ở Paris, cuối cùng cả hai cũng đã được trở về lại căn phòng ấm áp thân yêu đã cùng hai người trải qua những hơn năm năm chung sống cùng nhau. Chiếc giường kia như vậy quen thuộc, góc phòng chơi game riêng biệt của cậu, còn có một góc riêng biệt dùng để cất giữ những chú thỏ bông xinh xắn của anh, nơi này, nơi này, còn cả nơi này nữa, tất cả đều quen thuộc, quả thật rất rất nhớ. Anh đứng ở ngoài cửa nhìn lấy căn phòng của mình một chút, cảm giác nhớ nhung hạnh phúc bỗng chốc lại dâng trào ngay ở trong lòng. Anh vốn là con người như vậy, ấm áp, dịu hiền, vẫn là luôn lo lắng cho mọi thứ, giàu tình cảm hơn tất thảy, mà chính những điều này, cậu đã nói vì đó mà yêu anh. Trong khi anh đứng ngẩn ngơ ra nhìn ngó, thì cậu lại một tay cầm vali của mình xồng sộc đẩy rộng cửa bước vào. Lúc cậu đi bước qua con người mũm mĩm đáng yêu đang mơ mộng ngẩn ngơ sến súa kia, liền dùng ngay tay trái còn trống của mình mà giật lấy tay kéo vali trong tay anh, giúp anh mang vào phòng. 

Vừa vào phòng xong thì cậu liền nhanh kéo ngay người yêu thỏ xinh của mình vào phòng, có chút hơi thô bạo mà đóng cửa đánh tiếng rầm nhẹ một cái. Cậu bỏ hết tất cả những thứ vướng víu trên tay xuống, thả người nằm lên chiếc giường rộng màu trắng quen thuộc, hai tay dang rộng ra tựa như cánh chim hải âu tung bay trên mặt biển rộng, thoải mái tự tại vô cùng. Aizz, cuối cùng cũng được cùng với vợ Minnie nghỉ xả láng vài ngày rồi a. Cậu đưa mắt nhìn SungMin đang cắm cúi soạn đồ đạc ra khỏi vali, liền không khỏi lắc đầu một cái, trong bụng cũng dâng lên một trận chua xót đến kịch liệt muốn đem anh ném lên giường, cùng cậu nhắm mắt ngủ một chút, coi như là tự tặng cho mình một khoảng thời gian nghỉ ngơi nhàn hạ đi, nhưng mà cậu biết anh vốn là như vậy, chưa xong công việc thì chắc chắn sẽ chẳng chịu nghỉ ngơi đâu. Những ngày công diễn ở Paris mệt mỏi đến như vậy, ngay cả cậu còn muốn ngã quỵ, nhưng anh dù mệt vẫn không nói ra lời, tự mình cam chịu làm cậu ở một bên không khỏi tốn phần lo lắng. Mọi người trong đoàn sau khi diễn xong thì tranh thủ ra ngoài dạo Paris một chuyến, nhưng anh lại nhất quyết không đi, vì anh bảo anh còn phải luyện tập kịch truyền thanh sắp tới, anh muốn mọi chuyện phải thực sự hoàn hảo. Này khi cậu mới nghe xong liền tức giận một bụng, nhưng cuối cùng cũng phải kiềm chế lại, bởi vì cậu biết cậu chính là yêu một con người như vậy, cho nên cậu chỉ có biết cố ý đứng cạnh bên anh, luôn luôn dõi theo anh, mọi lúc mọi nơi. Cậu hôm đó quả muốn ở lại cùng anh trong khách sạn, nhưng mọi người cứ kề nà kéo đi, thế cho nên cậu đành phải rời anh, để anh lại một mình. Cậu khi đi về rồi, không khỏi mua tặng anh một món quà, một chiếc tượng bằng bột có đề ba chữ ‘KyuHyun love SungMin’ làm anh khi mở ra rồi cảm động không ngớt, liền như vậy nhào đến ôm chằm lấy cậu, nước mắt hạnh phúc cũng như thế chực rơi ra ngoài khóe mắt.
Cậu nhìn cái dáng vẻ mũm mĩm của vợ Minnie ngay trước mặt liền không khỏi quên mất mệt mỏi mà đưa đầu lưỡi liếm môi thèm khát một cái. Đói quá rồi, bữa giờ nhịn đến muốn bức người cơ! Tự nhiên thói tinh ranh ma mãnh của cậu lại hiện lên, nghĩ ngay ra một thứ không trong sạch, lại còn có chút hơi xấc xược bố láo nữa chứ. Cậu đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn điện cũng đã sáng trưng trong bóng đêm rọi một ít vào trong phòng, còn mang theo ánh trăng dát ngay lên trên cửa kính một ánh vàng mờ ảo. Haizz, quả là trời giúp Jo KyuHyun này a!
“Minnie hyung~”
Cậu mở miệng gọi người con trai đã hai mươi sáu tuổi đầu mà chả có nét gì gọi là ‘đại nam nhân hai mươi sáu mùa xuân’ cả, ngoại trừ khi lên sân khấu phải cố diễn một vài tiết mục đòi hỏi thành ra nét đàn ông thì ngoài ra thì hầu như mọi lúc mọi nơi anh đêu gắn với một chữ ‘aegyo’ làm cho cậu kề bên lúc thì lửa ghen cuồng cuộn, lúc thì máu nóng muốn chảy ra chỉ muốn nhào vào ăn sạch sẽ từ đầu đến chân không chừa lại một mảng. Cơ thể đó, cả con người đó đều chỉ phải là của một mình cậu. Số phận chính là đã định ra như thế. Cậu nhìn xuống dưới hạ thân mình đã muốn vểnh lên kêu gào thì cười ma mãnh một cái, vuốt ve tiểu KyuHyun bằng ánh mắt ‘ráng chờ một chút đi ha’.
Anh đến một bên xếp đồ, tiện tay nhìn thấy món quà KyuHyun tặng anh ở Paris thì lại không khỏi nổi lên xúc động, liền ngồi ngắm một hồi đến thẩn thơ, quên mất chính mình phải dọn dẹp đồ sớm một chút rồi nghỉ ngơi, hôm nay quả thật đã rất mệt mỏi . Nghe cậu gọi một tiếng, thế là quay đầu lại thì liền chạm phải khuôn mặt cậu thật gần, kề cận ngay bên mặt. Làn hơi thở ấm áp của cậu cứ như vậy phả vào trên má anh, còn có bị cậu nhìn chằm chằm vào trong ánh mắt cho nên không khỏi hai má ửng đỏ lên một cái. Cậu cười, rồi thật nhanh cúi đầu xuống đặt lên đôi môi của anh một nụ hôn phớt, rất nhanh lại gác đầu lên hõm vai của anh, nhẹ nhàng đưa lưỡi liếm lấy bờ cổ trắng đáng yêu của anh. Mùi hương này, cậu quả nhiên là nhớ lắm, nhớ muốn chết, nhớ đến không chịu nổi.
Anh bị cậu liếm như vậy thì cả người không khỏi run lên một chút, yếu ớt đưa tay đẩy đầu cậu ra khỏi, miệng cũng lắp bắp vài từ: “Kyu…Không, không cần…”
Cậu đưa tay choàng lấy vòng eo đầy đặn của anh, này so với nữ nhân mặc dù là không thon bằng, đối với nhiều người đàn ông khác chính là không thích nhưng mà đối với cậu thì cậu lại thập phần thích thú. Nữ nhân eo thon có một chút, ôm vào chả đủ vòng tay, như thế nào có thể hiện lên một chữ sướng? Cậu nhìn đến mấy vòng eo của nữ nhân, lại nghĩ khi ôm vào, chẳng khác gì ôm đọt gỗ. Nhưng mà eo của anh thì lại khác, vừa vặn, tròn tròn, ôm vào cảm thấy rất thư thái chẳng muốn rời bỏ ra, còn có bờ vai này, mũm mĩm căng tròn, gác đầu lên chẳng khác gối bông là mấy, thực thư thái vô cùng.
Một cái ôm đến từ phía sau, thật chặt, thật nồng nàn là những gì mà anh vẫn luôn mong muốn có. Hiện tại cậu ôm anh, anh cảm thấy tràn ngập hạnh phúc, muốn cậu cứ như vậy ôm mãi ôm mãi. Cậu cắn lấy vành tai anh, phủ lên đó một lớp ẩm ướt ấm áp. Bàn tay cậu vô thức luồn vào trong áo anh, mân mê sờ lấy hai điểm nhỏ nhô lên đến đáng yêu mãi không muốn dời tay ra. Hai mắt cậu tựa như nhắm lại, vô thần hưởng thụ. Lúc này ai có nhìn vào mặt cậu, hiển sẽ thấy ngay hai chữ ‘dê xồm’ in ngay trên đó không chút che dấu. Cậu thở vào trong tai anh, thì thầm thốt lên: “Em muốn hyung!”
Anh bị cậu sờ loạn đã có chút rùng mình, nhưng mà cũng vì cảm giác mang đến đến cực lạc, cho nên cũng đã có lúc nhắm mắt chìm vào sâu trong đó, lại nghe thấy giọng nói cậu đánh tỉnh, liền rất nhanh đẩy cậu ra khỏi:
“Hyung, … hyung phải dọn đồ.”
Cậu bị đẩy ra, trên mặt lại hiện lên nét thống khổ uẩn khuất không ngừng. Này là cậu muốn làm. Cũng gần cả tháng nay chưa đụng đến anh rồi đó chứ, không lẽ anh muốn làm tiểu Hyunnie chết nghẹn luôn hay sao, chẳng lẽ anh muốn chồng anh bị liệt dương luôn hay sao? Cậu mặt mày ảm đạm lầm lũi bước đi đến giường nằm xuống, tựa như một đứa con nít bị bạn giành mất kẹo, hai chữ bi thương tội nghiệp quả nhiên đáng dùng cho cậu vào trong trường hợp này a.
Anh ở bên này nhìn cậu như vậy lại có chút không nỡ, liền bỏ xuống đồ đạc trên tay muốn đi khuyên năn cậu ráng chờ đợi đến vài ba hôm sau thực sự rảnh thì sẽ làm, chờ vài ngày đâu có chết chóc tổn hại gì chứ. Anh tiến đến, nằm xuống trong lồng ngực cậu, đầu dựa hoàn toàn vào bờ ngực mà anh luôn cảm thấy an ổn khi kề bên cạnh. Cậu vẫn không nói gì, chỉ là thở dài, thở dài tựa như đau khổ lắm. Anh đưa tay đặt lên ngực trái của cậu, nơi trái tim cậu ẩn ở bên trong, anh lắng nghe tiếng tim cậu đập đều đều, hòa cùng tiếng thở của cậu tạo thành một âm thanh dịu dàng nghe đến thật êm tai. Anh mới nhẹ nhàng nói nhỏ:
“Hyung thực sự mệt, cần phải dọn dẹp sớm nghỉ ngơi. Hôm khác nhé…” Anh không muốn làm cậu buồn.
Cậu bây giờ mới chịu đưa tay nâng cằm anh lên, để anh nhìn thẳng vào mắt cậu. Cậu cười khổ một cái rồi nói, trong giọng nói ẩn chứa đầy vẻ nũng nịu, van nài, còn có chút ý dọa: “Nhưng mà chỗ này của em chịu hết nổi rồi.” Cậu nói, ánh mắt cũng hướng theo chỗ đó mà nhìn. Anh đỏ mặt nhìn theo hướng cậu chỉ, mới thấy dưới đũng quần kia, cư nhiên tiểu Hyunnie đã muốn kêu gào. Mặt anh vốn đã đỏ nay càng thêm đỏ lựng hơn. Cậu một bên trộm nhìn thấy, không khỏi tâm can gào thét ‘hôm nay tôi không làm thì không phải là người mà, gợi cảm như vậy, có mù mới không động tình’.
Anh trong đầu phức tạp phân tích. Hiện tại anh cư nhiên rất mệt, đối với chuyện làm tình hiển nhiên là không thể rồi, thực tâm là không muốn, nhưng mà nếu không làm thì Hyunnie sẽ biết làm thế nào, đã đứng cao đến mức như vậy, không làm thì sẽ hỏng mất, mà anh thì thập phần không muốn KyuHyun của anh chịu thiệt thòi đến hỏng. Anh phân vân rồi phân vân, cuối cùng mới quyết định. Anh không dám nhìn thẳng vào cậu, chỉ là đem mặt chôn thêm sâu vào ngực cậu, khẽ khàng nói lắp:
“Hyung…. Để hyung giúp…. Hyung giúp em… khẩu giao…”
Cậu hai mắt trợn trắng vì lời đề nghị này của anh. Anh trước giờ cùng cậu, nếu không là cậu chủ động hay dẫn dắt thì anh một chút cũng chẳng làm, còn có không bao giờ dùng miệng, chỉ là cậu làm cho anh thôi, còn anh thì giúp cậu làm theo cách nguyên thủy, cách mà người đàn ông nào trên đời này cũng đều dùng thuận theo tự nhiên đã ban tặng, nay anh đề nghị như vậy, cậu thực chả biết là nên cười hay nên khóc đây. Nhưng mà chưa kịp chờ cậu trả lời, Minnie hyung đáng yêu mũm mĩm ai nhìn vào cũng muốn ôm lấy cắn một phát kia đã nhanh tay gỡ nút, kéo khóa quần cậu, kéo tuột nó xuống tới gần đầu gối, quần con bên trong cũng như vậy từ từ trượt theo quần dài ở ngoài, để lộ ra phần tính khí đầy khí khái nam nhi đang ngẩng cao đầu chào tổ quốc tươi đẹp.
Anh nhìn, rồi nhìn, rồi lại chần chừ một chút. Đây khẩu giao là lần đầu anh làm, lại sợ bản thân làm không đúng cho nên có phần hơi run. Anh chỉ là nhớ lúc trước cậu vẫn thường làm với anh như thế nào, ngậm lấy rồi sau đó cử động đầu lưỡi liếm, rồi sau đó thế nào thì anh không rõ bởi vì anh đã sớm bị cậu đem dục vọng nhấn chìm xuống mất rồi, chỉ còn có thể rên rỉ phát ra tiếng thở dốc thôi.
Anh nghĩ rồi nghĩ, nhìn thấy cơ thể cậu bỗng chút run lên từng đợt, bởi vì dục vọng đã xâm chiếm toàn cơ thể, nếu không nhanh thì sẽ rất thống khổ, bị dằn vặt không dứt. Người ta nói tình dục chính là hạnh phúc nhất của đời người, đem người ta đến tận thiên đàng, nhưng mà cũng có mặt trái của nó, tình dục chính là ác quỷ, một bước cũng có thể làm cho người ta rơi vào địa ngục. Tiểu Hyunnie theo cơ thể của chủ nhân mà run động theo, càng lúc càng căng cứng muốn đứng thẳng. Nhìn kĩ cũng có thể thấy được một chút gân máu ẩn ẩn dưới lớp mao màu đen sẫm. Cuối cùng anh cũng tự nhiên thấy trong lòng nhốn nháo, liền nhanh chóng cúi đầu xuống, đem khoang miệng ẩm ướt của mình mà ngậm lấy tính khí to lớn cự đại kia. Đương nhiên cái miệng xinh xắn của anh sẽ không chứa nổi tính khí lớn đến như vậy, chỉ ngậm vào thôi cũng đã thấy nơi quy đầu cứng rắn đâm toạt vào trong yết hầu  làm anh nghẹn đến không thở nổi, dường như mọi khí hô hấp trong khoang miệng đều bị chặn đứng lại hết tất cả. Cả người cậu giật lên một cái, cùng đà đó mà đem tính khí của mình cắm vào sâu hơn trong cái miệng nho nhỏ kia làm anh không khỏi muốn ho sặc, liền lập tức muốn nhả ra. Nhưng mà anh đâu biết chính là ngậm vào rồi từ từ nhả dần ra sẽ chính là điểm mấu chốt làm nên khoái cảm. Anh nghe thấy cậu phát ra tiếng thở dốc đến gấp gáp một hồi, hối thúc cậu cứ như vậy, cứ như vậy, rất đúng. Anh ngây ngốc làm theo cậu, ngậm sâu vào, đem khoang miệng ẩm ướt của mình mà ma sát lấy, theo đó mà đưa đầu lưỡi liếm vào xung quanh, rồi lại từ từ nhả ra, đôi khi lại phải tăng nhanh tốc độ một chút, còn có lựa lúc mà chậm lại. Tiếng thở dốc của cậu ngày càng kịch liệt hơn. Cậu nhắm mắt, mồ hôi cũng đã có chút muốn rơi ra khỏi làn da trắng có chút ngâm đầy nam tính của cậu. Cậu quả nhiên không biết, Minnie hyung của cậu lại giỏi trong khẩu giao đến như vậy, biết trước thế này, từ lâu cậu đã cùng anh làm khẩu giao rồi a.
Cảnh hiện tại, một người nam nhân tuấn tú đang nằm trên giường rộng nhắm chặt mắt, mồ hôi theo từ trên trán chảy xuống, phần thân trên vẫn còn nguyên vẹn nhưng phần thân dưới lại lõa lồ, còn có một người nam nhân khác nhìn vào quả thực đáng yêu, mũm mĩm, khuôn mặt ửng đỏ tự nhiên thật xinh đẹp còn gấp nhiều lần nữ nhân, cứ như vậy ngậm lấy hạ thể của người kia, thi nhau cắn mút. Trong không gian yên tĩnh chỉ có phát ra tiếng thở dốc cùng tiếng “chụt chụt” liếm láp vang lên. Không gian thập phần dâm đãng, mị hoặc đưa tình, lôi kéo vào bể tình ái day dưa không rời.
Trong đầu của Minnie hiện tại nghĩ, làm như thế này, cắn rồi mút, rồi nhả ra, rồi liếm, chẳng khác việc đang ăn kem là mấy, chỉ khác nhau ở chỗ là kem lạnh, ăn từ từ sẽ hết, còn này chính là cứng nóng ngay trong cổ họng, ăn mãi ăn mãi chỉ thấy nó càng trướng to, chứ không nhỏ lại. Anh nghịch ngợm mút sâu vào một cái, vang lên tiếng “phuwhhhhh” thật lớn, cảm giác tựa như là đang hút thật nhanh nước trong ly bằng ống hút vậy. Cậu bỗng chốc cong người lên, đem bao nhiêu khí lực dồn vào bên dưới, không báo trước mà ngẩng cổ gầm lên một tiếng từ trong cổ họng, bắn ra một luồn tinh dịch màu trắng đục trong miệng nhỏ của anh, làm anh không phòng bị liền thất thố mà ho sặc không thôi, làm cho cả khuôn mặt anh đỏ đến kịch liệt, đôi môi cứ dẩu ra ho sặc lấy, còn có trên khuôn mặt kia liền bị bao phủ bởi một tần tinh dịch, tóc mái cứ như vậy vấy bẩn, vón lại đọng ở một bên cùng mùi vị tình dục phát ra làm cho anh càng trở nên dâm đãng lôi cuốn trong mắt cậu, làm cho cậu trong thời gian anh ho sặc mà vừa thở dốc vừa quan sát lấy, tiểu Hyunnie lại tiếp tục được voi đòi tiên muốn thêm nữa thêm nữa. Cậu nhìn tiểu Hyunnie, rất nhanh lộ lên một nụ cười tinh quái. Mất mặt với anh ư? Không sợ. Thế cho nên mới muốn bắt đầu hiệp hai.
Cậu nhe răng cười khổ nhìn anh, mặc anh đang cúi đầu sặc sụa có nhìn thấy hay không:
“Hyung… nó lại muốn nữa rồi…”
Anh vừa nghe thấy liền mở to mắt mà nhìn cậu, lại nghĩ là cậu đùa quá trớn rồi cơ, nhưng mà trong một khắc ánh mắt anh vừa chạm phải nơi đâu đó đang đứng thẳng kia, từ bên ngoài nhìn vào người nam nhân đang nằm trên giường này, chỉ có thể cảm giác một loại, đó là bộ dạng của một chữ T lật ngược. Anh há hốc mồm, liền lắp bắp: “Phải…. phải làm nữa sao….”
“Không được, khẩu giao hai lần không có hiệu quả…” Cậu mếu lên, bộ dạng đáng thương lắm. Mà cậu biết anh nhìn thấy cậu như vậy sẽ không thể cầm lòng nổi cho mà xem.
“Vậy…. vậy hiện tại … hiện tại phải làm thế nào?…” Anh lại lần nữa lắp bắp hỏi cậu. Anh vốn biết từ xưa đến giờ chỉ toàn cậu chủ động, chuyện khẩu giao vừa nãy chính là lần đầu tiên anh làm đó. Anh thực về vấn đề làm tình thì chẳng biết gì cả, chỉ là trăm sự nhờ cậy cậu thôi. Nay trong lòng anh thật sự rối bời không biết phải làm sao, không lẽ lấy mình ra làm cùng cậu? Hiện tại anh đang mệt, nhưng mà nhìn cậu mếu máo như vậy anh quả thật không đành lòng.
2.
Cuối cùng thì tính cách vì người quên mình của anh cũng chiến thắng sự mệt mỏi đang ngấm ngầm bên trong. Anh hít vào một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mặt người nam nhân của cuộc đời anh đang đau khổ vì bị dục vọng dày vò kia, nhẹ nhàng mà nói:
“Hyung, hyung cùng em làm.” Đến nước này rồi thì phải làm thôi, cũng may là ngày mai được nghỉ, không có lịch làm việc gì cho nên có thể nằm liệt giường một hôm vậy.
Cậu nghe anh nói như vậy thì mắt bỗng nhiên sáng rực lên, tim hồng bay lấp lánh muốn nhào đến ôm lấy con người đáng yêu trước mặt, người mà làm cậu chỉ có thể yêu nhiều, yêu nhiều hơn chứ không hề bớt đi tình cảm. Nhưng mà tự nhiên cậu nhớ lại một việc hiện tại muốn làm – cậu muốn anh tự mình chủ động làm tình cùng cậu. Cậu đưa lên khóe miệng, trưng ra một nụ cười chẳng khác gì chuẩn bị được đưa xuống địa ngục mười bảy tầng, chịu phạt khổ hình. Cậu nói: “Nhưng mà hyung, em mệt, em không cử động nổi a.”
Anh lại trợn tròn mắt nhìn cậu. Rốt cuộc là người yêu của anh muốn anh phải làm gì đây? Muốn anh làm, nhưng lại không chịu giúp anh thì anh phải biết làm như thế nào. Anh ngồi ngẩn ngơ bị dìm trong mớ thắc mắc hỗn loạn, không biết tìm đường giải quyết. Anh đã nói là anh là người yếu đuối chưa ấy nhỉ, anh bề ngoài vốn là lúc nào cũng nở nụ cười, lúc nào cũng tươi tắn, nhưng mà đó chỉ là lớp vỏ bọc che đậy lại cho nội tâm ở bên trong. Anh sợ cô đơn, anh sợ quạnh quẽ, anh sợ tất cả… và sợ mất cậu. Anh đưa mắt nhìn cậu đang nằm căng cứng cả cơ thể, run rẩy liên hồi vì bị tra tấn bởi một thứ gọi là tình dục làm anh không khỏi lo lắng, bối rối không biết làm gì. Rốt cuộc anh không chịu được mà mở lời hỏi cậu. Anh muốn cậu mau chóng được giải thoát, nhìn thấy cậu như vậy anh quả thật rất đau lòng đến không chịu nổi.
“Hyung phải làm gì bây giờ?”
Giọng anh hiện tại đã muốn mếu đi luôn rồi, nước mắt cũng đã xuất hiện. Đôi mắt tròn nhưng không phải là to lớn như của những cô bé tuổi teen đáng yêu nay đã muốn viền lên một màu đỏ ở chỗ khóe mắt, cậu nhìn thấy thế liền nổi lên một trận xót xa, muốn ngừng ngay việc làm của chính mình, nhưng mà cậu vốn đã không thể quay đầu lại được. Nếu bây giờ cậu nói mọi chuyện nãy giờ chỉ là muốn anh cùng cậu làm, muốn anh một lần chủ động thì phản ứng của anh sẽ thế nào đây. Cậu vốn là hiểu anh, cậu yêu anh, sống cùng anh từng ấy năm, có lí nào lại không hiểu. Anh nếu biết được cậu lừa anh, chắc chắn sẽ giận dỗi mà đá thẳng cậu ra khỏi phòng chẳng chịu nói chuyện với cậu ít nhất cũng phải một tuần, mà đối với cậu một tuần như vậy chẳng khác nào bắt cậu đi lăn vào chảo nước sôi luộc chết luôn đi cho rồi. Thế cho nên, dù cậu xót dạ nhưng vẫn phải nhắm mắt làm ngơ. Cậu nhắm chặt mắt một cái, hít sâu vào rồi thở ra, trầm giọng mà nói:
“Hyung, hyung tự mình làm với em.”
Anh ngẩn ra nhìn cậu. Tự anh làm với cậu? Nghĩa là…. Nghĩa là… là đem cái của anh cắm vào trong cậu đó hả? Mặt anh bỗng nhiên tươi rói, này cũng là may mắn đến với anh hay sao chứ, đây là lần đầu tiên cậu tự nguyện cho anh nằm trên a. Anh bỗng chút giọng điệu hớn hở, nước mắt cũng như thế trôi tuột luôn vào bên trong, thay vào đó là một vẻ mặt hào hứng không ngừng. Mệt nó cũng bị cuốn trôi dạt đi nơi nào luôn mất rồi.
“Ý em là cho hyung nằm trên á hả?” Anh vẫn là hỏi là cho chắc chắn, anh không có muốn mình bị hố đâu a.
Cậu nằm trên giường nhìn anh há miệng muốn nhiễu cả nước miếng ra ngoài mà tự nhiên cảm thấy một trận rợn người chạy dọc sống lưng truyền lên não, mồ hôi hột cứ như vậy tuôn ra. Này có phải là anh đã hiểu lầm ý của cậu không vậy. Cậu đưa tay lau đi mồ hôi chảy ra trên trán, mặt đen đi, lắp bắp mà giải thích với anh, phòng trường hợp quá muộn không thể vãn hồi. Ai thì không chứ dám con thỏ nhà cậu đang tưởng bở lắm a. Làm vợ thì làm vợ chứ, sao một phát bắt chồng chuyển vị trí cho mình, không thể, không thể nào nha. Cậu nhanh chóng giải thích, dập tắt ngọn lửa nhiệt huyết đang bùng cháy trong lòng con thỏ mũm mĩm đáng yêu trước mặt. Haizzz, nhìn cái bộ dàng này liền muốn nhào vào cắn một phát cho đã đời hoa lá quá cơ.
“Không phải, ý em… ý em là hyung tự mình, tự mình thực hiện vị trí của mình mà không cần em phải động mạnh ý.”
“Hở?” Anh vẫn là ngây ngô không hiểu. Cậu không phải là cho anh làm chồng cậu một đêm sao?
“Là anh đem cái của anh, tự động đến cho em gắn vào, hiểu chưa?”
Anh nghe xong, liền mặt mày bỗng chốc tối sầm lại, môi cũng không tự thức mà dẩu ra đến đáng yêu lạ thường. “Minnie à, anh có biết cái động tác đó của anh làm biết bao nhiêu người ngất lên ngất xuống không hả, còn đối với em thì chính là dụng cụ kích tình đó có biết không?”, này là cậu trong lòng thầm nói. Cậu thấy anh có vẻ không còn muốn làm, mất đi cái vẻ trông đợi khi nãy rồi thì liền giật mình sợ lỡ chuyện, cho nên cố gắng cong người chồm dậy một chút, đưa tay lay lay cánh tay tròn mà người ta bảo khi kết hợp với dáng đi của anh liền biến anh thành siêu nhân cấp độ, trưng ra một vẻ mặt cún con đói ăn, hai mắt long lanh lóng lánh chờ chủ tự mình đến đem xương cho nó gặm ý làm cho anh tự nhiên đỏ mặt lên. Anh vốn là hiếm thấy Kyu như vậy cho nên chất miễn dịch liền không có trong cơ thể, mỗi lần nhìn thấy cậu như vậy với mình tim liền đập thật nhanh, mặt lại đỏ bừng đến kịch liệt tựa như biết bao nhiêu máu đều đổ lên trên mặt vậy.
Anh bất chợt đưa tay lên ôm lấy hai má của mình, cũng vô thức mà gật đầu một cái: “Ừm, hyung hiểu rồi.”
Cậu trưng ra một nụ cười mãn nguyện thỏ đã sập bẫy sói, liền thuận tay đem đôi môi của anh tiến lại gần môi của mình, này chính là thưởng cho anh đáng yêu ngây thơ như vậy đó có biết không. Nụ hôn này tưởng chừng kéo ra thật dài thật dài, nước bọt ngọt lịm cứ như vậy hòa trộn vào nhau, khẽ khàng có một chút đùa nghịch chảy xuống khỏi khóe môi của anh, tung tăng rơi xuống chờ đợi cậu ngừng lại một chút đưa lưỡi liếm đi thật sạch rồi lại bắt đầu thêm một nụ hôn kịch liệt đến sau, mãi đến khi hai người chẳng còn chút khí lực để thở mới buông ra, kéo theo một âm thanh đánh chụt, một sợi chỉ trắng trong cứ như vậy từ đôi môi hai người dãn ra trong ánh đèn sáng, thập phần dâm mỹ gợi tình.
Anh hiện tại cảm thấy cơ thể mình có chút biến đổi, cũng muốn được cậu ôm ấp.
Cậu vươn tay mở nơi hộc kéo đầu tủ lấy ra lọ bôi trơn, đây vẫn là luôn nằm ở đây chờ lúc cần thiết mà có cái dùng, không cần phải đi đâu xa. Cậu cởi áo mình, rốt cuộc chỉ còn lại một thân trần trụi trước mắt anh, rồi lại đặt mình nằm lên giường như vừa nãy, giả vờ thở dốc đầy mệt mỏi.
Anh ngồi một bên cũng đua nhau hít thở không khí vào trong phổi, có lẽ vì vậy mà mặt anh thêm đỏ, thêm đỏ rồi lại thêm đỏ, cùng với đôi môi căng mọng bị cắn mút vừa nãy tô lên, nhìn quá sức gợi cảm đến không chịu nổi, làm cho tiểu Hyunnie ở bên dưới cũng căng lên, gào “tôi muốn tiểu Minnie, tôi muốn tiểu Minnie”.
“Hyung mau cởi quần áo!”
Cậu đã không chịu nổi kích tình như vậy, liền nhanh chóng chỉ cho anh biết phải làm gì. Còn anh nghe cậu nói gấp như vậy cũng không kịp suy nghĩ, vô thức làm theo, đem toàn bộ y phục trên người mình cởi bỏ, để lộ ra một cơ thể trong mắt KyuHyun cậu là mỹ miều xinh đẹp nhất, không ai có thể sánh bằng, mà cũng bởi vì vậy mà tính bá đạo độc chiếm cũng không kém đi. Cậu khổ sở nói nhanh: “Hyung mau ngồi lên, em chịu hết nổi rồi!”
“Hở? Ngồi lên?”
Anh thắc mắc, nhìn theo hướng tay cậu chỉ liền không khỏi ập tới một trận xấu hổ muốn đem chăn trùm kín mặt luôn đi cho rồi. Này là cậu bảo anh tự mình ngồi lên tiểu Hyunnie đang dựng đứng đến cứng ngắc, còn căng phồng đến to cự đại nữa. Anh nhìn vào liền không khỏi đánh ực một tiếng, anh sắp tiêu rồi, mai không biết có thể có dáng đi bình thường không đây. Nhưng mà nghĩ là nghĩ, nhưng mà làm vẫn là làm, anh chậm chậm đầy ngượng ngùng đem chính mình ngồi lên tiểu Hyunnie, hai chân anh gập lại quỳ hai bên hông của cậu, lấy đó mà làm trụ nâng đỡ cơ thể. Anh cảm thấy đầu đỉnh của tiểu Hyunnie đã muốn đâm vào tiểu huyệt bé nhỏ chưa có bôi trơn của mình, liền một trận run rẩy không ngừng.
Cậu đưa bôi trơn đến trước mặt anh, “Hyung lấy.” Anh nhìn cậu, cộp mác y chang cái vẻ cún con của cậu vừa nãy, tựa như muốn năn nỉ dừng lại ở đây được không, hyung có thể khẩu giao lần nữa, hoặc là,.. hoặc là có thể dùng tay làm cho em mà, nhưng mà anh đâu có biết cái vẻ này của anh cậu đã miễn dịch từ năm nào trước kia rồi, chứ nếu không sớm miễn dịch chắc chắn cậu hiện tại chẳng còn sống đâu mà là chết vì mất máu từ lâu. Cậu vẫn kiên quyết không chịu chùn bước, vẫn là đưa lọ bôi trơn đến trước mặt anh, uy anh cầm lấy.
Anh run rẩy đưa tay cầm vào, chậm chậm bật nắp, có lúc lại đưa mắt nhìn cậu, nhưng mà cậu cương quyết chẳng chịu đổi ý. Anh từ từ tự mình lấy thuốc bôi vào trên tiểu Hyunnie của cậu, cảm giác mát lạnh cứ như vậy truyền đến làm cho cậu phát ra một hổi rên rỉ cầu xin anh nhanh lên một chút, nhanh lên một chút. Anh lại lấy thuốc tự mình bôi vào tiểu hậu huyệt ở phía sau, chờ đợi nó theo cảm giác lạnh lạnh, từ từ buông lỏng ra đón chờ tiểu Hyunnie của cậu sáp nhập vào.
3.
“Hyung, hyung có thể bắt đầu được rồi…” Cậu thấy anh cứ mãi chần chừ thì trong lòng vừa oán trách anh sao cứ mãi chậm chạp tựa không muốn làm lại vừa cảm thấy ôi cha sao mà con thỏ của cậu đáng yêu đến như vậy, bởi vì cậu hiểu rằng nếu mà anh thực hiện những chuyện này không chút chần chừ thì có gì gọi là con thỏ hồng nhút nhát của cậu nữa chứ. Cậu đưa lên khóe miệng khẽ cười thầm một cái, mắt lại nhìn cái vẻ rụt rè của anh mà cảm thấy trong lòng hạnh phúc. Cậu nhớ bộ dạng này của anh thật lâu lắm rồi a, thực tình nhìn vào vừa mát mắt mà còn vừa ấm tiểu Hyunnie, nhìn xem, thằng bé đã sớm muốn chảy nước dãi rồi kìa.
Anh nhìn cậu, mắt đẫm lệ nha, này là anh phải cố gắng mà khóc thật lớn để mà không làm cái chuyện mất mặt như vậy a, mấy chuyện này là phải để cho cậu làm cơ, dù gì cậu cũng là chồng, mà là chồng thì phải động chứ không có bắt phận vợ như anh làm a. Anh cố gắng, cố gắng, và…
-tõng tõng——
Ha, cuối cùng nước mắt cũng rơi thành lũ rồi, cái này cậu nhìn vào mà còn không chịu thương anh liền ngồi dậy nhận lỗi, rồi còn có vỗ về anh ‘em sai rồi, hyung nín đi hyung nín đi’, còn có đau lòng khi thấy anh khóc thì được sao? Mấy chiêu này anh đã thử vạn lần rồi, mà  lần nào cũng thành công không có lần nào ngoài dự đoán mà thất bại cả, thiết nghĩ cả lần này cũng success trăm phần trăm đi. Anh trong lòng là mừng thầm như thế như thế, trong bụng cũng đã mở cờ mà cười như điên rồi, nhưng mà ai dè —-
“Hyung còn chần chờ gì nữa a, em sắp chết rồi —-“ Cậu quát hơi bị lớn giọng.
Lần này cậu nhìn anh khóc, quả thật là cậu đau lòng, nhưng mà anh có biết, anh càng chảy nhiều nước mắt thì tiểu Hyunnie càng muốn giết cậu chết luôn rồi không, cậu thì cậu không muốn chết, cậu cũng không muốn tiểu Hyunnie của cậu hi sinh, bởi vì cậu biết nó còn muốn tiểu Minnie của nó ngàn lần triệu lần nữa kìa. Cậu phải mặt lạnh, phải làm cho đến cùng. Dẫu gì cũng đã đến nước này rồi, có nhảy cũng chẳng còn kịp, hết chín mươi chín phần trăm chắc chắn rằng ngày mai cậu sẽ bị anh hận mà đá ra khỏi phòng, không sai vào đâu được, cho nên, —Thôi, dù gì cũng bị đá đi, vậy thì làm một trận cho hăng máu luôn, bị đá ra sẽ không phải uổng phí. Cậu cuối cùng chịu đựng không nổi tiểu Hyunnie đang gào thét mà vô thức vừa đưa đôi mắt tràn đầy lửa sắc dục bao phủ mờ mờ nhìn anh tựa như muốn ăn tươi nuốt sống, vừa đưa tay vỗ về lấy tiểu Hyunnie đang chờ mong mòn mỏi gặp được tiểu Minnie chật hẹp ấm áp bé bỏng ôm chằm lấy nó đến không thở được. Cậu vuốt ve lấy tiểu đệ của mình, thở dốc đến kịch liệt.
“Hyung, mau—-“ hơi quát, bởi vì kiềm chế không được nữa rồi. Cậu không phải thần a! Nếu không phải muốn hoàn thành cái kế hoạch này thì cậu đã sớm đè cái con người đang ngẩn ngẩn ngơ ngơ kia xuống mà giáo huấn cho một trận tới mai không rời giường được cho mà xem.
Anh mở to đôi mắt nhìn cậu, là ngạc nhiên, là bất ngờ, là đau lòng, rồi còn có là trách cứ. Cậu cư nhiên như vậy nhìn thấy nước mắt anh chảy mà không đau lòng? Lại còn bắt anh phải nhanh lên? Ô, anh hận, anh hận! Cậu còn dám quát anh, cậu có biết là anh rất nhẹ lòng hay không?
Anh uất ức bi thương ngậm chặt miệng lại, trưng ra một bộ dạng mà trong lòng cậu chỉ cẩm thấy ‘ôi mẹ ơi, đã như vậy mà còn đi quyến rũ tôi thêm, này là muốn tôi chết vì dục tử mà’. Lúc này thì anh đây đang một mặt ngậm ngùi, mắt thì long lanh nước mắt, giọt thì lã chã rơi, giọt thì đọng nơi khóe mắt, lấp lánh dưới ánh đèn màu sáng, chiếc mũi nhỏ nhỏ xinh xinh vì khóc mà có chút nghẹn lại khó thở cho nên cứ hít vào hít vào rồi lại thoáng mở ra, miệng thì ngậm chặt lại đầy uẩn khuất, để lộ ra hai chiếc răng giống như răng thỏ trắng nõn chơi đùa trên làn môi vì bị nụ hôn trước mà bừng bừng phấp phới màu đỏ tựa cánh hồng xinh đẹp chớm nở buổi sớm mai, làm da trắng thật trắng như sữa đỏ ửng lên phần vì giận phần vì đau lòng người yêu trước mặt không yêu mình thấy mình khóc mà không chịu dỗ dành mà còn ép buộc phải làm chuyện mất mặt kia, trên bờ má còn có nổi lên một nốt mụn mới chớm, hẳn là vì làm việc quá sức cùng ngủ không đủ giấc đây mà, nhưng cũng chẳng làm mất đi cái nét quyến rũ hiện tại mà anh hiện có. Cậu nuốt ực nước miếng một cái, thực là hảo thèm thuồng muốn tới cắn xé anh cho tới tận miếng cuối cùng, bàn tay đang vuốt ve tiểu Hyunnie cũng như vậy mà tăng lên thêm tốc độ.
Bị cậu quát xong, mặc dù là trong lòng đau khổ, nhưng mà có ai từng nói người lòng dạ mềm yếu thì một chút chống cự cũng khó mà phát ra chưa, vì người yêu mà không còn suy nghĩ chưa, ví dụ trươc mặt chính là anh đây. Anh nhìn cậu vì không chịu được nữa mà cũng đã muốn tự mình mân mê, tự mình xử trí kia thì đau lòng còn hơn cả nghe cậu quát anh. Thế là anh cũng phải hít hít mũi vài cái để mà lấy dũng khí, vẻ mặt có chút buồn đau lẫn lộn mà bắt đầu lần thứ nhất tự mình luân động.
Tiểu huyệt bé nhỏ cũng đã muốn vì tác dụng của dầu bôi trơn mà buông lỏng ra. Anh cuối cùng nhắm chặt mắt cảm nhận thấy bao quy đầu của tiểu Hyunnie đang liếm lấy tiểu Minnie của anh đầy vẻ thèm thuồng. Nào trong lòng thầm đếm một hai ba, cuối cùng anh cũng là dùng một lực mạnh mà anh nghĩ là đủ, ngồi thật mạnh lên trên tiểu Hyunnie bé bỏng để cho tiểu Minnie của mình chính thức ôm lấy tiểu Hyunnie như nó mong đợi.
Cảm giác một thoáng thật nhanh tiểu Minnie đã muốn nuốt chửng gần xong tiểu Hyunnie kia quả thật là khác thường so với những lần tự cậu đung đẩy nó từ từ vào bên trong anh. Cảm giác thoáng thổi qua như một ngọn gió mạnh không báo trước mà tạt vào trong mặt, thoáng chớp cảm nhận nhưng cũng thoáng chốc mất đi không để lại chút dấu tích. Một luồng cảm giác sung sướng cả người thoáng đổ ấp đến trong lòng, nhưng sau đó lại mất đi, chỉ còn lại cảm giác thương thương của một thứ gì đó hảo quen thuộc đang chôn trong cơ thể, ấm áp, và yêu thương.
“Ngoan, Minnie của em ngoan, từ từ đưa đẩy nào, từ từ—“
Cậu một bên chỉ dẫn anh từng bước, bởi vì khuôn mặt anh đã thoáng chốc trôi vào trong khoảng không vô hạn, tựa như bị cái gì đó mê mị chi phối, là khoái cảm. Cảm giác của cậu không phải là không có, quả nhiên lần này làm không có lỗ vốn, cảm giác hoàn toàn khác lạ. Cảm thấy bỗng chốc chính mình bị tiểu huyệt nhỏ bé ôm lấy, vừa chặt lại vừa nóng làm cho cậu thở cũng không xong, trong đầu chỉ có hiện lên một chữ ‘muốn’ thật to, muốn cả người mình chui vào trong cái tiểu huyệt đáng yêu của anh, muốn cơ thể cả hai dung hòa lại làm một.
Nhưng mà tất cả, chỉ là mới bắt đầu thôi.
Anh nghe lời cậu chỉ bảo rơi vào trong đầu thì cũng từ từ đưa đẩy cơ thể chính mình lên xuống liên tục, đem tiểu Hyunnie đang đứng thẳng mong chờ tiểu Minnie ôm nó kia, đem nó ôm lấy thật sâu. Bởi vì lần nào làm anh không phải chỉ có cảm thấy khoái cảm không mà còn có cảm thấy chút đau, mà đặc biệt là những lúc vì công diễn mệt mỏi mà cách vài tháng không làm, sau đó lại làm thì cảm giác sẽ có chút đau đớn hơn. Lần này là anh đang ở thế chủ động (mơ à=)) ) cho nên cố gắng làm sao cho chính mình không đau mà cũng đạt được khoái cảm. Anh luân động chầm chậm, từ từ đem tiểu Hyunnie nuốt vào, nhưng chỉ cần cảm thấy hơi đau một chút thôi thì anh liền dừng lại, vặn vẹo một chút, đợi đến khi nào có cảm giác thật thoải mái rồi thì mới tiếp tự cử động tiếp, lên rồi xuống, rồi lại lên xuống liên tục, chầm chậm, nhẹ nhàng. Anh cảm thấy một luồng khoái cảm nhẹ nhẹ dâng lên trong não, bao phủ cả trí óc anh làm anh vô thức mà nhắm mắt lại, hai tay luồng vào đôi vai nhỏ của cậu mà ôm chặt lấy. Anh nhớ, anh thực nhớ cảm giác như được lên thiên đường này thật lâu rồi.
Nhưng mà có một chuyện anh không biết, đó chính là anh càng cảm thấy thoải mái bao nhiêu thì người đang ở dưới thân anh kia lại càng thống khổ không thôi. Cậu đang bị dục vọng bao phủ, khao khát được chôn chính mình trong mật huyệt của người yêu thật rất mãnh liệt, tiểu Hyunnie từ sớm đã không chịu được,  mà anh ở trên lại từ từ di chuyển, vậy thì chẳng khác nào là đang tra tấn cậu đến chết là bao. Loại tra tấn nào không thống khổ, chứ loại tra tấn bằng dục tiên dục tử kiểu này thật là quá tàn nhẫn, thật là sống không nổi. Con thỏ ngốc của cậu, quả nhiên dù không cố ý nhưng mà chọn cách này quả thật là trừng phạt cậu quá nặng rồi a. Cậu rốt cuộc chịu đựng chưa được bao lâu thì tay cũng vô thức ôm lấy đường vòng eo của anh, đưa đôi mắt nhìn lấy khuôn mặt đáng yêu của anh nhìn chằm không ngớt, càng nhìn càng muốn yêu không thể dứt ra được. Đưa đẩy đường hông anh lên xuống thật nhanh để cho tiểu Hyunnie sớm mà sát vào thành nội tràng của Minnie bé nhỏ, để cho tất cả của anh thuộc về cậu.
Trong chốc lát anh bừng tỉnh, bởi vì luật động nhanh hiện tại không còn theo ý nghĩ của chính mình nữa mà là theo điều khiển của cậu, cơn đau cũng theo đó mà từ từ hiện lên, đau đớn cùng khoái cảm luẩn quẩn khiến anh nhất thời liền khó thở, vang ra chút tiếng rên rỉ dâm loạn xoa mát lòng người đang khát đói.
“Aa….Hyun, Hyunnie…”
Anh đưa đôi mắt ướt át nhìn cậu, tầng mồ hôi đã sớm bao phủ lấy làn tóc mềm mại che trước trán, còn có từng giọt từng giọt nhỏ xuống trên bụng cậu, thật quả là đẹp tình.
Đau đớn, nhưng mà không hề chống cự.
Bởi vì đau, chính là hiện hữu của tình yêu.
Luân động ngày càng nhanh, cậu dùng lực đưa đẩy hông anh lên xuống, còn chính mình phía dưới thì dùng lực nâng lên. Trên dưới tác động, thật nhanh tiểu Hyunnie cũng đã chôn sâu vào trong người tình bé nhỏ của nó, được nàng kẹp thật chặt không dứt, chịu đựng không nổi.
Cậu kéo người anh xuống, một bên luân động, một bên dùng đôi môi chiếm lấy cơ thể trắng trẻo mềm mịn tựa bột trắng tinh khôi, để lại trên đó hàng chục dấu hôn tình ái mà đời này của anh chỉ có thể có được từ cậu.
Hai cơ thể triền miên đưa đẩy, vừa động rồi lại hôn nhau, chìm đắm trong bể tình mộng mị không thể dứt ra.
Cậu đùa bỡn đưa một tay bắt lấy tiểu đệ của anh cũng đã sớm muốn gào thét chảy nước miếng rồi, nhẹ nhàng mà xoa lấy, mân mê, vuốt ve thật sảng khoái.
Hiện tại rốt cuộc, vẫn là cậu chủ động, chứ anh là chủ động chỗ nào? Chẳng qua chỉ là đang chuyển đổi một cái gọi là ‘tư thế làm tình’ mà thôi a. anh bây giờ đang nằm hết cả người lên người cậu, mặc cho cậu đẩy đưa, mặc cho cậu vuốt ve cơ thể mình.
Cậu kéo anh đến, đưa đầu lưỡi hết chiếm lấy đôi môi đỏ mọng đến mức muốn ứa cả máu ra sưng đỏ vì bị dày vò, rồi từ từ trượt xuống chơi đùa cũng hai đầu vú đáng yêu của anh. Chậc, cứ nhớ đến hôm ở SS3, nơi này đã từng bị mấy con nhỏ vũ cỗng sờ qua là cậu đã muốn hộc máu muốn đem dao cắt đi luôn cho không ai có thể sờ được nữa, nhưng mà thiết nghĩ cắt đi rồi thì cậu cũng chẳng còn cơ mà sờ cho nên lại thôi, đành phải dán sát vào anh mà bảo hộ nó hộ anh mới được, bởi vì anh ngây thơ lắm, dễ bị người ta dụ dỗ a. Nơi này của anh thực nhạy cảm nha, mới vừa chạm vào một cái đã căng cứng lên, làm cả người anh thoáng chốc run rẩy mà rên rỉ cầu xin lúc thì ‘nhanh hơn một chút’, lúc thì lại ‘tha hyung đi, không chịu nổi nữa rồi… xin em…’ làm cậu thực muốn chết vì lửa tình cháy rực đốt cả thân mà.
“A….a….Hyunnie, Hyunnie, ….hyung, hyung sắp….”
Con người anh thật quá mẫn cảm, lại còn quá yếu đuối, đừng có nhìn anh cơ bắp vai rộng như vậy mà bị lừa nha, thật ra là rất dễ xuất, vừa đùa một chút là đã muốn xuất ra rồi. Cậu cắn lên đầu nhũ của anh một cái, này là trừng phạt cho anh dám cho mấy con nhỏ kia chạm vào này, làm anh thoáng chốc cong người lên một cái, thuẩn tiện thắt lại nội tràng ôm lấy tiểu Hyunnie chặt thật chặt làm nó kêu gào lên quá sướng quá sướng không ngừng, còn anh thì được đà đó, bắn tinh tràn bụng cậu.
Trừng phạt anh, nhưng vẫn là anh hảo =__=
Anh cuối cùng vì mệt mỏi do đợt bắn tinh trước liền bất lực mà nằm ngã nhoài vào cậu, để cho mặc sức cậu đưa tay sờ lấy đôi mông vểnh của mình không chút lưu tình, lấn lướt… Aiz, quả là mông quá mềm mịn a~, thật thích, thật thích ~
Cậu lần này cảm giác chính mình đã muốn đến đỉnh điểm, liền đưa anh động mạnh hơn lúc nào hết.
Tiếng luân động làm tình đưa đẩy mạnh làm chiếc giường lớn cũng theo đó mà vang lên tiếng kẽo kẹt đẩy đưa. Đèn sáng bên trong phòng hòa trộn cùng ánh vàng của đèn đường, thêm tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ vì tình dục vang lên, kéo cả một khoảng không gian hẹp rơi vào mãnh bùn tình ái.
“A, Hyunnie…. Chậm, chậm một chút….”
Nhưng mà mặc kệ anh cầu xin như thế nào, cậu vẫn là động, động thật mạnh, thậm chí còn có cố ý chạm mạnh vào điểm khoái cảm của người đàn ông trong cơ thể anh làm anh không khỏi cong người, nào thở, nào rên, nào van xin khóc lóc cậu không ngừng, mà cậu thì càng nghe thì càng muốn dục hỏa đốt người, càng muốn anh, bảy lần trông chừng cũng chưa đủ.
Mãi đến cuối cùng, cậu bắn vào bên trong anh, yêu thương dâng trào bao phủ toàn khắp cả hai con người yêu nhau nồng đậm.
Cậu dừng lại nghỉ ngơi một chút, mặc cho anh đang cố mình ngồi thẳng dậy trên người cậu, đưa tay sờ soạng quanh người cậu như muốn bảo ‘hyung nhớ cơ thể em thật lâu rồi’.
Quên mất giận hờn vừa nãy rồi sao? Thỏ ngốc ><~
Cậu rốt cuộc trưng ra một nụ cười quỷ dị, trước khi bắt đầu lần hai làm tình mặc kệ cho anh có muốn đồng ý hay không, “Tư thế này thật thoải mái nha, có thể nhìn thấy hết cơ thể xinh đẹp của hyung a”, miệng thì nói ‘cơ thể xinh đẹp’ nhưng mà thật tâm chính là nghĩ cái của quý tiểu Minnie trên dưới lớn nhỏ gì từng chi tiết liền rơi ngay vào trong tầm mắt cậu. Cậu liền khen thầm một tiếng ‘người xinh, cả tiểu Minnie lớn nhỏ gì cũng đều xinh đến mê lòng người’, đương nhiên ánh mắt cũng theo đó mà nhìn, miệng thì thiếu điều chảy dãi.
Anh ngây ngô không hiểu gì, ban đầu là còn ngượng ngùng đỏ mặt vì được nghe cậu khen, người nào nghe người yêu mình khen mà không đỏ mặt chính là đầu óc người đó có vấn đề a, nhưng mà ngay sao khi nhìn theo ánh mắt của cậu mà nhìn xuống dưới người mình, ôi mẹ ơi cái tên người yêu quỷ quyệt của mình, lại đang nghĩ bậy gì đây. Vâng, thẹn quá hóa giận, thế cho nên nhanh tay nhặt ngay một cái gối đầu đặt vào ngay chỗ đó của mình, che lại tầm mắt sắc lang của ai kia, cấm không có nhìn ngó nữa.
Cậu trong lòng ai thán, người yêu đáng yêu của tôi ơi, tôi đã nhìn muốn mòn mỏi mắt cái đó của anh rồi, nó tròn méo ra sao tôi không cần nhìn cũng đủ tưởng tượng ra mà, lại còn mất cỡ làm gì chứ. Cơ nhưng mà cái vẻ e thẹn đến đỏ mặt này thật là đáng yêu đến chết mà. Cái vật thô to đang còn trong cơ thể ai kia nhất thời lại lần nữa cứng lên bảo ‘Tiểu Minnie, ôm tớ’ làm anh trợn mắt nhìn cậu, miệng không nói thành lời: “Em….em……”
Cậu he he miệng cười một cái, đùa nãy giờ cũng đủ rồi nga, bây giờ mới chính thực vào việc chính.  Và thế là một hai ba tư thế liền đảo ngược thành nguyên thủy như ngày nào. Minnie bé nhỏ của chúng ta chưa kịp mở miệng hó hé gì thì đã sớm bị chặn đứng lại bằng một nụ hôn dài mà sâu, cũng vô lực mà nói bởi vì tiểu huynh đệ của anh đang nằm trong bàn tay kiềm hãm của ai kia mà chơi đùa đến điên đảo cả người.
“Hyung à….”, ngừng lại hôn lên vầng trán ai đó một cái rồi lại nói tiếp, “hôm nay em không làm đến cùng thì không phải sói của anh nha” Nói xong rồi thì tay, chân, thân thể bắt đầu luật động triền miên, cả đêm không ngừng nghỉ, mặc cho ai kia thừa cơ hở ra mà gào thét, rồi van xin, rồi sau đó là vô lực mà rên rỉ, đưa tay ôm lấy cơ thể ấm áp quen thuộc của người yêu.
Tình triền miên, thời gian cũng chẳng màng, chỉ còn lại khoảng không gian của cả hai mà chiếm hữu.
Tiếng chim líu lo reo vang ngoài cửa sổ, ánh sáng của buổi sớm mai khẽ chíu rọi vào trên chiếc giường có hai thân ảnh đang quấn lấy nhau mà ngủ. Một chàng trai xinh xắn đáng yêu khẽ động, nhíu mày một cái, lại chấn động đến người con trai nằm bên cạnh. Người này khẽ nhăn mặt một chút, lại ôm chặt hơn chàng trai mũm mĩm bên cạnh kia, đem người đó ép chặt vào lòng, khẽ liếm môi một cái, tay sờ soạng lên chiếc lưng trần của anh, tiếp tục nằm ngủ. Vẫn là chưa đến lúc phải tỉnh, vẫn nên là ngủ tiếp.
Mãi đến khi mặt trời cũng muốn tức giận vì gọi mãi mà hai cái tên này vẫn không chịu dậy, liền tức mình mà phát huy hết công sức để tỏa sáng, chiếu thẳng nắng vào trên hai khuôn mặt đang mê ngủ kia. Lần này thì chàng trai mũm mỉm đáng yêu cũng chịu cử động, khẽ nháy nháy đôi mắt đẹp một cái rồi từ từ mở mắt ra, ngây ngốc nhìn xung quanh một hồi—-
Cái gì vậy?!!!
Đống hành lí lộn xộn để một đống ở góc kia vẫn chưa sửa soạn, trên sàn thì một đống bùi nhùi quần áo vì hôm qua lúc làm chẳng có thèm hơi sức đâu mà quan sát nên để chỗ nào gọn gàng, nhìn xung quanh trên giường thì – ôi mẹ ơi, dấu vết tình ái đầy rẫy, lại phải đem ra giặt, rồi còn có… nhìn lại cả cơ thể đỏ đỏ tím tím xanh xanh, khuôn mặt trắng trẻo đáng yêu vạn phần liền tối sầm nhìn vào cái con người đang nằm ngủ như chết trên giường kia. Tất cả, tất cả cũng chỉ tại cái con người này mà ra—–
“Hyunnie!!!!!!!” Tiếng thét chói tai vang lên khắp căn nhà, rất may là hiện tại trong căn nhà lớn này chỉ có mỗi hai người thôi, mà anh thì đã sớm bịt tai, chỉ còn tội nghiệp con người đang mơ mơ nằm ngủ bị giật mình tỉnh giấc, sợ hãi liệu có phải cháy nhà rồi không?
“A!”
“A cái đầu cậu, ngồi dậy dọn hết cho tôi!!!!!”
Cậu tỉnh ngủ, nhìn lên cái con người đáng yêu kia mà cười ngu một cái. Biết ngay mà, bốc hỏa rồi! Nhưng mà không muốn vợ phải giận đâu nha, cho nên cậu liền ngu ngu chồm dậy mặc quần áo, không kịp đánh răng mà dọn dẹp mọi thứ đáng lẽ là hôm qua vợ làm, dưới sự giám sát của đôi mắt trong trong đáng yêu…
End.